Chương 41: Mối quan hệ

Hương vị của Margarita tràn qua môi lưỡi, tựa như một cuộc nâng ly giao chén.

Chu Lịch vòng qua quầy bar, đi đến bên cạnh Lương Uyển, một tay áp lên lưng cô, tay còn lại luồn xuống dưới, nhẹ nhàng bế bổng cô lên.

Cảm giác bỗng chốc rời khỏi mặt đất khiến Lương Uyển giật mình, theo phản xạ ôm lấy cổ anh, mềm mại tựa vào anh. Chiếc áo khoác đã bị cởi bỏ, trên người cô chỉ còn một chiếc áo thun trắng đơn giản, từ lúc nào đã bị kéo lên một đoạn.

"Chu Lịch, em còn chưa đồng ý..."

"Ừm, anh đang đợi câu trả lời của em."

Giọng anh trầm thấp, nhưng đầu ngón tay lại đang lướt vòng trên cái móc phía sau lưng cô, khiến Lương Uyển không khỏi bối rối, vô thức dâng bờ môi mềm mại lên cho anh.

Cảm giác ấm áp len lỏi qua lớp vải, truyền đến làn da.

Mặt cô ửng đỏ, bực bội nói:

"Anh không ngoan chút nào—"

Lương Uyển cảm thấy có gì đó khác biệt so với trước đây.

Dù là lần ở Na Uy hay lần sau khi trở về Bắc Kinh, tất cả đều giống như anh đang đáp ứng khao khát của cô. Ngoài những lời thoái thác ngoài miệng, anh chưa từng từ chối bất cứ điều gì cô muốn, nhưng cũng chưa bao giờ phá vỡ giới hạn.

Cơn mưa này đã làm đảo lộn cả thành phố, cũng làm rối loạn điều gì đó giữa họ.

Chu Lịch chủ động trêu chọc cô, nhắm mắt lại, lặng lẽ cảm nhận nhiệt độ từ cô. Cô vừa đẩy vừa né, lại cảm nhận được khao khát đang lớn dần của anh.

Câu trả lời là?

Anh hỏi.

Chu Lịch ôm lấy eo cô, vùi mặt vào mái tóc mềm mại sau gáy cô, hơi thở ấm nóng quấn lấy vành tai cùng làn da ửng đỏ của cô.

Lương Uyển bấu chặt vai anh, dù có chút mất sức nhưng vẫn cố gắng nói:

"Vậy nếu em không đồng ý thì sao?"

Chu Lịch bật cười trầm thấp.

"Vậy thì đợi đến khi em đồng ý."

Lời vừa dứt, móc cài sau lưng cô cũng bị mở ra.

Dấu hằn nhạt màu từ sự siết chặt kéo dài để lại trên làn da, Chu Lịch nhẹ nhàng vu. ốt ve, cảm nhận được cô đang ôm mình chặt hơn.

Tấm áo thun trắng theo động tác của anh dần bị kéo lên cao.

Anh vừa mới hôn lên đôi môi vương mùi rượu của cô, lúc này lại chậm rãi lướt xuống nơi khác, nhẹ nhàng và ấm áp.

Lương Uyển cắn môi dưới, cố nhịn không phản ứng.

Bỗng dưng, nụ hôn biến thành một đợt mút nhẹ nhàng, khiến cô hít sâu một hơi. Chưa kịp bình ổn lại cơn sóng đang trào dâng trong lòng, cảm giác ngậm vào bỗng biến thành một cú cắn.

Lương Uyển không nhịn được khe khẽ rên lên một tiếng, muốn co người lại, nhưng lại bị anh chế trụ.

Lớp vải không còn được giữ chặt mà từ từ rơi xuống, nửa kín nửa hở. Những cú cắn của anh có chừng mực, không mạnh nhưng cũng không nhẹ.

Lương Uyển cúi đầu, để mái tóc dài che đi gương mặt đang đỏ bừng, bướng bỉnh không chịu trả lời, lại giống như đang nửa đẩy nửa đón nhận.

"Vẫn chưa hài lòng sao?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!