Bất kỳ sự phủ nhận nào vào lúc này cũng trở nên vô nghĩa.
Tạ Vãn Hinh không lạ gì que thử thai. Chính nhờ lời khuyên của Lương Uyển mà trước đây cô đã từng thử để kiểm tra xem mình có mang thai hay không. Vì vậy, cô ấy chắc chắn không nhìn nhầm.
Trước khuôn mặt bàng hoàng của Tạ Vãn Hinh, Lương Uyển vẫn giữ vẻ bình tĩnh, đặt cốc nước xuống bàn trà, dùng khăn giấy lau khô mu bàn tay dính nước.
Trái tim cô run rẩy, nhưng trên gương mặt không để lộ chút cảm xúc nào.
"Nếu nó không sai... thì đúng vậy." Lương Uyển thở ra một hơi,
"Nhưng que thử thai không phải lúc nào cũng chính xác 100%."
"Không, không, không..." Cú sốc khiến Tạ Vãn Hinh trở nên lắp bắp,
"Chuyện không phải ở đó! Sao cậu lại mang thai? Cậu đâu có bạn trai! Cậu giấu mình chuyện này sao? Cậu có đàn ông rồi? Cậu đã qua lại với ai? Chuyện này thật hoang đường! Mình chưa từng nghe cậu nói thích ai bao giờ... Ôi không..."
Cô ấy đột nhiên dừng lại, che miệng, hít vào một hơi sâu.
"Khoảng thời gian này... chẳng lẽ là ở Na Uy?"
Lương Uyển đã nhiều lần định trả lời, nhưng mỗi lần mở miệng lại bị cắt ngang. Đến lúc này, cô mới có thể chen vào.
"Mình không cố ý giấu cậu."
Lương Uyển cố gắng tìm một lời giải thích hợp lý,
"Nhưng chuyện này không dễ hiểu, cậu có thể sẽ nghĩ rằng mình điên rồi."
"Điên? Đương nhiên là cậu điên rồi!"
Tạ Vãn Hinh uống một hơi cạn nửa cốc nước, ngã người xuống sofa, hoàn toàn quên mất chuyện của mình và Lý Dịch Trình.
"Nhưng cậu phải nói cho mình biết. Nếu không, tối nay mình sẽ không rời khỏi nhà cậu đâu."
Ánh mắt Lương Uyển dõi theo từng cử động của Tạ Vãn Hinh nhưng không tập trung.
Cũng giống như khi cô từng lừa dối Lee, lần này, cô cũng không định nói thật với Tạ Vãn Hinh. Một nửa thật một nửa giả luôn là cách khó bị vạch trần nhất, cũng là chiêu mà cô thường dùng.
Câu chuyện này không thể chỉ gói gọn trong một câu, nếu không sẽ mất đi sự tin cậy.
Kim đồng hồ trên tường vẫn tiếp tục xoay, đôi mắt Tạ Vãn Hinh cũng không ngừng dao động.
Cuối cùng, cô ấy thử tóm tắt lại chuỗi sự kiện dài dòng và phức tạp này.
"Cậu muốn có con, nên ở Na Uy đã có một đêm tình— không, nhiều đêm tình với một người đàn ông?" Cô ấy lập tức tự chỉnh lại cách nói của mình nhưng vẫn còn điều khó hiểu.
"Thế còn chuyện thợ săn cực quang là sao?"
Lương Uyển không muốn biến mình thành kẻ thứ ba chen vào tình cảm của người khác, nên chỉ nhàn nhạt đáp:
"Chỉ là một cuộc gặp gỡ bình thường."
Tạ Vãn Hinh nhìn cô bằng ánh mắt đầy nghi ngờ.
Lương Uyển bật cười, giọng cao hơn một chút:
"Chẳng lẽ cậu nghĩ mình sẽ qua lại với một gã đã có bạn gái?"
Tạ Vãn Hinh bĩu môi, Cũng đúng.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!