Kim Tuyết Mai vẫn muốn từ chối, nhưng nụ cười của Hạ Vy đã thu lại, vành mắt ửng đỏ nhìn cô:
"Tuyết Mai, cậu có phải vẫn còn giận mình không, mình biết cậu sẽ không tha thứ cho mình..."
"Được rồi được rồi, mình uống, mình uống là được chứ gì?"Kim Tuyết Mai bất lực cầm lấy ly rượu, khẽ uống một ngụm, lông mày xinh đẹp lập tức nhíu lại.
"Uống hết đi, không uống hết có nghĩa là vẫn còn giận mình." Hạ Vy ở một bên thúc giục.
Kim Tuyết Mai thực sự không thể uống tiếp được nữa, mùi vị này thực rất khó nuốt!
Để anh uống cho! Cao Phong duỗi tay phải ra cầm lấy ly rượu trong tay của Kim Tuyết Mai.
"Cao Phong anh vội vàng gì chứ, anh cũng còn ba ly nữa, đừng nóng vội!" Hạ Vy cười đùa.
"Rượu của Tuyết Mai, để tôi uống là được." Cao Phong khẽ nói.
"Ha ha, Cao Phong đúng không, anh biết không, đây là rượu ngoại, sức ngấm rất mạnh nha." Vương Đằng khẽ nhếch mép.
"Đúng thế đó Cao Phong, cái này không thể so với bia mà anh uống đâu, bia giống như nước thôi, không thể so sánh được với Royal Salute một không hai một này được." Trương Hàn cũng cố làm ra vẻ nói.
Trong lòng bọn họ, Cao Phong là một kẻ bám váy phụ nữ không đáng để ý tới, anh ta cũng chỉ có thể uống được bia mà thôi.
"Chỉ sáu ly thôi mà, đổ đi!"
Cao Phong khẽ lắc đầu.
Tất cả mọi người đều sững sờ, còn có chút kinh ngạc nhìn Cao Phong, anh ta thực sự muốn uống như vậy sao?
Tửu lượng của anh tốt như vậy sao?
Kim Tuyết Mai cũng có chút kinh ngạc nhìn Cao Phong, cô lần đầu tiên phát hiện, Cao Phong dường như ... có hai tính cách.
Khi đối mặt với cô thì dịu dàng như vậy, nhưng khi đối mặt với kẻ thù thì lại lạnh lùng và độc đoán.
Một người thực sự có thể có hai mặt tính cách sao?
"Được thôi, anh Cao đã yêu cầu như thế, vậy thì làm theo lời anh Cao nói thôi" Trương Hàn do dự một lúc, sau đó cười nói.
Chuốc say Cao Phong vốn dĩ cũng là một phần trong kế hoạch của anh ta, chỉ cần Cao Phong bị chuốc say, vậy thì không phải sẽ tùy ý cho anh ta sắp xếp sao?
Có thể đánh nhau thì sao, một tên say rượu thì có sức uy hiếp gì chứ, đến lúc đó anh ta tuyệt đối sẽ khiến Cao Phong xấu mặt.
Nhanh chóng sáu ly rượu ngoại nồng độ cồn cao đã được bày liên tiếp trước mặt Cao Phong, dưới ánh đèn của quán bar trông thật đẹp mắt.
Sáu ly rượu gộp vào, lượng ít nhất cũng phải cân rưỡi.
Chuyện phía bên này thu hút sự chú ý của người xung quanh, bọn họ từng thấy người có thể uống rượu, nhưng không có nhiều người có thể uống sáu ly rượu như uống nước như vậy.
Chẳng lẽ người thanh niên không có gì nổi bật này có thể một lúc uống hết sáu ly rượu?
"Cao Phong, anh có uống được không thế, không được thì đừng miễn cưỡng, đây là sáu ly rượu đấy." Hạ Vy ở bên cạnh giả vờ lo lắng nói.
"Tôi có thể không uống sao?"
Cao Phong cười đùa.
Nếu đây là Hồng Môn Yến, là Hồng Môn Yến dành riêng cho anh và Kim Tuyết Mai, vậy thì bọn họ muốn không quan tâm tới chắc chắn là điều không thể.
"Chắc chắn không! Đàn ông ấy mà, lời đã nói ra như bát nước đổ đi." Trương Hàn lập tức lắc đầu.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!