Chương 39: (Vô Đề)

"Cô Kim, cô làm như vậy là không được, tư thế không đúng thì rèn luyện rất khó hiệu quả, cô phải làm như vầy, hóp bụng vào, phần eo hướng ra phía trước."

Nhìn thấy Trương Hàn đi tới, Kim Tuyết Mai sững sờ, sau đó gương mặt liền nở nụ cười lạnh lùng kiêu ngạo, người sống chớ lại gần, động tác cũng dần thả chậm.

Lông mày Cao Phong càng chau chặt lại, nhìn thoáng qua Hạ Vy, phát hiện Hạ Vy cả mặt khiêu khích nhìn mình, dường như có chút cố ý chọc giận Cao Phong.

"Ha ha, muốn chơi phải không, vậy tôi cùng các người chơi tới cùng." Cao Phong trong lòng cười mỉa.

Có một số chuyện có thể nhịn liền nhịn, nhưng có một số chuyện, rõ ràng chính là gây sự.

Vảy ngược của rồng, chạm vào, ắt hẳn phải chết.

Mà Kim Tuyết Mai, cũng chính là điểm yếu của Cao Phong.

"Vẫn không đúng, cô Kim, phần eo của cô phải hướng ra phía trước, vậy đi, tôi ở phía sau đỡ cô một lát." Trương Hàn nói xong liền đưa tay ra.

"Không cần, cám ơn anh, thật sự không cần."

Kim Tuyết Mai sao lại để Trương Hàn đụng chạm vào thân thể của mình, liền vội vàng tránh né.

Nhưng cô bây giờ đang trên máy chạy bộ, mà máy thì vẫn đang hoạt động, cô chắc chắn không thể trực tiếp nhảy khỏi máy chạy bộ được.

Trên mặt Trương Hàn nở nụ cười nham hiểm khi đạt âm mưu, vừa nói không có việc gì, vừa đưa bàn tay duỗi ra trước lần nữa.

Ngay lúc này, một bàn tay thon dài vượt qua người Trương Hàn, trực tiếp nắm lại cổ tay của anh ta, ngăn động tác của anh ta lại.

"Anh đụng cô ấy một cái, tôi liền phế một tay anh."

Trương Hàn vốn sắp chạm được vào vòng eo Kim Tuyết Mai, vậy mà tay đột nhiên bị một lực lớn nắm lại.

Trong lòng anh ta liền thấy khó chịu, nhưng lại nghe thấy một câu nói lạnh đến bức người như vậy.

Trương Hàn quay đầu lại, đối mặt với Cao Phong phía sau.

Trương Hàn lập tức muốn vùng ra khỏi cánh tay kia, nhưng từ trong bàn tay của Cao

Phong truyền đến một lực rất lớn, khiến anh ta không thể nhúc nhích.

Trương Hàn cảm thấy, cổ tay anh ta lúc này như đang bị một chiếc kìm kẹp chặt lại, căn bản không thể vùng vẫy trốn thoát.

Cao Phong lúc này, trên mặt không nhìn rõ cảm xúc vui buồn gì, trong đôi mắt anh chỉ có sự vô cảm, đáy mắt sâu thẳm chứa đựng sự lạnh giá đến tột cùng.

Từ khắp thân thể anh toả ra sự lạnh lùng trước giờ chưa từng có, bầu không khí ngột ngạt bức người này thật khiến Trương Hàn cảm thấy kinh hãi.

Kim Tuyết Mai vội vã tắt máy chạy bộ, kéo cánh tay của Cao Phong một cái.

Cô vừa vui mừng vì Cao Phong giải vây cho mình, vừa cảm thấy Cao Phong bây giờ vô cùng xa lạ.

Chỉ dáng vẻ hiện tại của Cao Phong, còn ai dám nói anh là phế vật không làm ra tích sự gì, còn ai dám châm biếm anh lấy nửa câu?

Cút! Cao Phong quát một tiếng, một quyền đánh lên ngực Trương Hàn, phát ra âm thanh nặng trịch.

Trương Hàn đột ngột lãnh một quyền đến lảo đảo, thân thể bất giác lùi về phía sau năm, sáu mét, trên ngực truyền đến cơn đau nhức càng làm cho anh ta nhịn không được mà mở to miệng thở dốc.

Nắm đấm đó của Cao Phong, làm bằng sắt hay sao?

Nếu không sao lại đau đến vậy!

"Không đúng, Cao Phong anh có ý gì, sao anh lại đánh Trương Hàn!" Hạ Vy vội vã chạy tới, phẫn nộ nhìn Cao Phong mà hét.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!