Kim Tuyết Mai vốn định từ chối, dù sao cũng sắp phải cử hành lễ khởi công rồi, cô có rất nhiều việc phải làm.
Nhưng Hạ Vy nói cũng không sai, lần trước cô ấy bị mình cho leo cây rồi, nếu lần này lại không đi thì đúng là có lỗi với cô ấy quá.
"Được rồi, được rồi, ngày mai đi dạo phố với cậu là được chứ gì!" Kim Tuyết Mai vén những sợi tóc qua tai, trả lời trong sự bất đắc dĩ.
"Tốt lắm, ngày mai gặp mặt tại chỗ cũ. À mà Trương Hàn cũng đi, nếu cậu muốn thì cũng có thể dẫn Cao Phong theo."
"Trương Hàn nói ngày mai dẫn Cao Phong đi mấy chỗ cho hiểu thêm việc đời, đàn ông con trai không thể suốt ngày ở mãi trong nhà như thế được."
Trước khi tắt điện thoại, Hạ Vy bỗng nói, giọng điệu như đã suy tính từ trước.
Nhưng Kim Tuyết Mai cũng không nghĩ gì nhiều, ừ một tiếng rồi cúp điện thoại.
"Cao Phong! Ngày mai đi dạo phố với tôi." Kim Tuyết Mai tay cầm điện thoại nói với Cao Phong.
"Em bảo anh đi thì anh phải đi à, như thế mất mặt lắm." Cao Phong từ chối.
Anh.. Kim Tuyết Mai sững sờ, Cao Phong dạo này to gan rồi nhỉ, còn dám từ chối mình cơ à?
Bình thường cô quen được Cao Phong chiều chuộng rồi, bây giờ tự nhiên bị từ chối dứt khoát như vậy, cảm xúc không dễ chịu lắm.
"Ngày mai anh còn có việc."
Cao Phong giải thích.
Anh đúng là có việc bận thật, ngày mai phòng tập thể hình của Khúc Đại Minh khai trương, anh chắc chắn là phải qua có mặt một lúc.
Kim Tuyết Mai im lặng một lúc rồi ngẩng đầu nhìn cao phong hỏi:
"Chuyện gì quan trọng hơn cả tôi?"
Nói xong câu này, mặt của Kim Tuyết Mai đỏ lên, cứ thế nhìn chằm chằm vào Cao Phong.
Lúc trước, cô nói với Cao Phong một câu đều cảm thấy lãng phí thời gian. Nhìn thấy Cao Phong trừ hận rèn sắt không thành thép thì không còn cảm xúc nào khác.
Mà giờ phút này trong lòng Kim Tuyết Mai có một thứ cảm xúc khó hiểu, có lẽ là bởi vì lúc nãy Cao Phong tự tuyệt cô, nên cô mới phát hiện ra một sự thật. Đã ba năm rồi, Cao Phong đã chiều theo cô ba năm rồi.
Thật ra Kim tuyết Mai có thể nhận thấy được tính cách của Cao Phong không phải là yếu đuối nhẫn nhục chịu đựng.
Anh không yếu đuối, anh đối với cô cũng không hẳn là cô nói sao anh nghe vậy, chỉ là anh muốn chiều theo cô thôi!
Bởi vì thích mới có thể nhường nhịn!
Thậm chí bởi vì cô, Cao Phong có thể chịu được sự trào phúng của Kiều Thu Vân và người nhà họ Kim.
Lúc trước Kim Tuyết Mai không phải là không hiểu, mà là không chịu hiểu. Nhưng mà hôm nay cô không thể nào kiềm chế được suy nghĩ của bản thân.
"Cao Phong, tôi luôn đối xử với anh như vậy, anh không để ý sao?" Kim Tuyết Mai bỗng dưng hỏi nhỏ.
"Nếu anh để ý thì anh đã đi khỏi nhà họ Kim lâu rồi." Cao Phong thản nhiên cười một
Đáy lòng của con người đều làm từ thịt, sự chờ đợi ba năm liền như vậy, ai có thể không quan tâm cơ chứ?
Hôm sau, Kim Tuyết Mai và Hạ Vy gặp nhau tại nơi đã hẹn, lần này Lâm Hân không đến.
Tính cách của Hạ Vy khá là hướng ngoại, tính tình thẳng thắn, phong cách ăn mặc cũng không bảo thủ như Kim Tuyết Mai. Hai cô gái người thì thanh thuần, người thì gợi cảm. Cả hai đứng bên vệ đường chính là một cảnh đẹp mà ai cũng phải ngoái nhìn.
Cao Phong trở thành vật làm nền, lúc nào cũng nhận được những ánh mắt hung ác của mọi người xung quanh.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!