Chương 29: (Vô Đề)

Cạch!

Kiều Thu Vân đột nhiên quay đầu nhìn về phía cửa phòng, sau đó lại nhìn

Kim Ngọc Hải một cái, trong mắt xuất hiện vẻ kinh ngạc.

Kim Hồng Vũ đến? Anh ta tới thật? Chuyện này sao có thể?

Bà ta cũng không cho rằng muộn như này rồi mà Kim Hồng Vũ nhàn rỗi không có chuyện gì còn tới thăm nhà, nhất định là có chuyện muốn nói.

Nhưng Kim Hồng Vũ kiêu ngạo như vậy, trước giờ chưa từng tới nhà Kim Tuyết Mai bởi vì anh ta cảm thấy nơi này quá thấp kém so với thân phận của mình.

Bây giờ lại tới thì có chuyện gì?

Kim Tuyết Mai cũng chậm rãi quay lại, đầu tiên là nhìn Cao Phong một chút, sau đó cũng nhìn về phía cửa, ba người đều sửng sốt, chẳng lẽ lời Cao Phong nói đều là sự thật?

"Thím... Cháu là Hồng Vũ, em Tuyết Mai có nhà không ạ? Cháu có chuyện quan trọng cần tìm em ấy!"

Ngoài cửa lại truyền đến tiếng của Kim Hồng Vũ, điều này làm cho Kiều Thu

Vân cảm thấy hôm nay Kim Hồng Vũ quả thật có chút khác thường.

Từ ngày Kim Hùng Sơn quản lí xí nghiệp Kim Thiên, Kim Hồng Vũ chưa bao giờ gọi Kiều Thu Vân là thím.

Kiều Thu Vân tiến tới mở cửa.

Kim Hồng Vũ đứng ở ngoài cửa, trên mặt còn mang theo nụ cười.

Cháu tới làm gì? Kiều Thu Vân nghi ngờ nhìn Kim Hồng Vũ, đương nhiên cũng không có ấn tượng tốt gì với anh ta.

Thím! Kim Hồng Vũ không quan tâm tới thái độ của Kiều Thu Vân:

"Cháu tới mời Tuyết Mai trở về tiếp tục đi làm ở xí nghiệp"

"Ngoài ra về sau hợp đồng với bất động sản Phong Mai đều do Tuyết Mai tự mình phụ trách". Tất cả mọi người trong công ty chỉ có thể hỗ trợ chứ không thể can thiệp vào bất cứ quyết định nào của Tuyết Mai."

Nghe vậy Kiều Thu Vân ngẩn cả người, Kim Ngọc Hải cũng ngây ra, Kim Tuyết Mai thì ngạc nhiên đến không thể tin nổi.

Kim Hồng Vũ thật sự đến mới cô trở về!

Lời Cao Phong nói vậy mà lại là thật.

Thế nhưng rốt cuộc thì tại sao anh lại làm được? Hôm nay sau khi từ công ty trở về thì anh không hề rời khỏi phòng khác nửa bước!

Chân không bước ra khỏi nhà thì làm sao có thể làm ra chuyện khiến người ta khiếp sợ như vậy. Anh, anh là thần sao?

Ba người đồng thời quay đầu nhìn về phía Cao Phong đứng ở đằng sau. Việc này nếu như nói không liên quan tới Cao Phong thì ngay cả Kiều Thu Vân cũng không tin.

Chỉ thấy lúc này Cao Phong khoan thai ngồi ở trên ghế sofa, vẻ mặt bình thản nhìn sang, dường như tất cả đều nằm trong lòng bàn tay.

Kim Hồng Vũ cũng nhìn tới Cao Phong đầu tiên, sắc mặt của anh ta nháy mắt trầm xuống.

Nhưng lại lập tức che đi, đổi lại một khuôn mặt tươi cười nhìn ba người nhà Kim Tuyết Mai.

"Chú thím, Tuyết Mai có thể để cho cháu vào nhà rồi cho phép cháu nói được không?" Kim Hồng Vũ nịnh nọt mà hỏi.

"Nhà chúng tôi nghèo, phòng cũng nhỏ, không xứng với thân phận của cháu."

Kiều Thu Vân thấy tình huống thay đổi thì bắt đầu ra vẻ.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!