"Ha ha, chỉ là 540 tỷ tiền vi phạm hợp đồng thôi mà, Phong Mai chúng tôi trả được."
"Có điều tiền vi phạm này chúng tôi dám đưa, không biết các người có dám lấy không thôi?"
Người đàn ông trung niên ẩn ý nói, sau đó không tiếp tục dừng lại mà quay người rời khỏi Kim Thiên.
Đám người đằng sau yên lặng hồi lâu, trong lòng đều đang tự hỏi một vấn đề.
Phí bồi thường vi phạm hợp đồng này dám đòi không?
Có lẽ bất động sản Phong Mai không tính là gì, nhưng đằng sau lưng bọn họ là nhà họ Cao.
540 tỷ không nhỏ, là ai cũng muốn có. Nhưng có mạng cầm thì liệu có mạng mà tiêu không?
Cuối cùng trong lòng mọi người cũng có được một đáp án. Phí bồi thường vi phạm hợp đồng này, bọn họ không dám cầm.
Nếu quả thật muốn, thì không tới ba tháng, chắc chắn xí nghiệp Kim Thiên sẽ bị đánh tới táng gia bại sản.
Nhà họ Cao tuyệt đối có khả năng này.
"Hợp tác không thể hủy! Đi mời Tuyết Mai về!" Thật lâu sau, bà cụ Kim mới quyết định.
"Bà nội, lúc rời đi Cao Phong kiêu ngạo như vậy, tuyệt đối không thể mời bọn họ về." Kim Hồng Vũ trong lòng cực kỳ khó chịu.
"Phí bồi thường vi phạm hợp đồng con dám đòi không?" bà cụ Kim nhìn chằm chằm vào Kim Hồng Vũ.
"Con! Con không dám..." Kim Hồng Vũ sững sờ, sau đó yên lặng cúi đầu.
"Hợp đồng có thể hủy không?" Bà cụ Kim lại nói tiếp.
Không thể! Ngoại trừ Kim Hồng Vũ, ngay cả Kim Hùng Sơn và tất cả mọi người trong nhà họ Kim đều vội vàng lắc đầu.
Lần này không ai ủng hộ Kim Hồng Vũ cả, ai cũng biết phần hợp tác này đối với nhà họ Kim có bao nhiêu lợi nhuận.
Lợi nhuận công ty nhiều thì bọn họ cũng được chia hoa hồng nhiều hơn.
Có Kim Tuyết Mai, bọn họ mới có được vàng ròng bạc trắng. Không có Kim Tuyết Mai thì tất cả chỉ là dã tràng đổ cát biển Đông.
Cho nên phải quyết định như nào, bọn họ hoàn toàn không phải suy nghĩ thêm.
"Đi mời đi, phải nhanh một chút." Bà cụ Kim hít vào một tiếng.
Đám người nhìn nhau, vấn đề này thì ai đi mời?
Dù sao chuyện mất mặt như thế đối với mấy người cao ngạo như bọn họ thì ai cũng không muốn đi làm.
"Theo tôi thì muốn cởi chuông phải tìm người buộc chuông. Ai đuổi Tuyết Mai thì người đó đi mời." Có người đưa ra ý kiến.
"Đúng, nên như vậy. Có thể mới thể hiện được thành ý. Nếu không Tuyết Mai cũng sẽ không về."
"Kim Hồng Vũ mau đi đi, còn chờ gì nữa?"
Nháy mắt, đám người nhà họ Kim liền thay đổi thái độ, đổi luôn cách gọi Kim Tuyết Mai thành Tuyết Mai.
Kim Hồng Vũ nghe đám người bàn tán thì trong lòng cực kì không vui, nhưng cũng không có biện pháp nào.
Hồng Vũ, đi đi Kim Hùng Sơn trầm mặc thật lâu, cuối cùng vẫn không nỡ bỏ qua miếng thịt béo bở Phong Mai này.
"Con cũng đi đi. Hai người cùng đi." Bà cụ Kim lại nói tiếp.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!