Chiếc xe này cô từng nhìn trên mạng rồi. Xe bốn chỗ mui trần làm thứ mà cô mơ ước.
Ngay cả màu sắc cũng là loại cô thích nhất, màu lam xinh đẹp động lòng người.
Cao Phong giờ mới hiểu, thì ra cô sợ chủ xe tới gây phiền phức cho mình nên mới kéo mình ra.
Nhưng... anh chính là chủ xe mà, sao có thể tự tìm bản thân gây rối chứ?
Kim Tuyết Mai lưu luyến nhìn thoáng qua xe, sau đó nhìn về phía Cao Phong, nói:
"Xe điện của chúng ta đâu?"
"Sau này không đi xe điện nữa."
Cao Phong nhìn cô, đang nghĩ làm sao nói cho cô nghe chuyện này.
"Không đi xe điện thì anh đi cái gì. Chẳng lẽ anh muốn lái chiếc xe thể thao này, nhưng anh sao mà lái nổi?" Kim Tuyết Mai nói xong thì chuẩn bị quay người rời đi.
"Xe này anh có thể lái..." Cao Phong nói.
Anh vốn cho cô một bất ngờ, nhưng lại cảm thấy có chút đường đột.
"Anh có thể lái? Anh lái tôi xem..." Kim Tuyết Mai quay đầu lại, nói xong cũng ngẩn cả người.
Chỉ thấy Cao Phong cười khanh khách nhìn mình, ngón trỏ treo chìa khóa của BWM. Chiếc chìa khóa dưới ánh nắng phát sáng rực rỡ.
"Anh! Đây thật sự là của anh?" Cô ngây ngẩn cả người.
Tít tít. Cao Phong ấn chìa khóa xe một cái, xe lập tức kêu lên, đèn xe cũng nhấp nháy theo nhịp.
Đôi mắt đẹp của Kim Tuyết Mai trợn to, môi hồng cũng mở ra, mặt mũi tràn đầy kinh ngạc.
Chiếc xe trong mơ của mình đã lâu thực sự là của Cao Phong?
Cô sững sờ vươn tay ra, nhẹ nhàng nhéo má mình một cái.
Ái! Cô không khống chế được lực, đau đến nước mắt dâng một vòng trên mắt.
Là thật, không phải mình đang nằm mơ.
Sau chuyện lễ kỉ niệm công ty, rồi một loại chuyện xảy ra phía sau, Kim Tuyết Mai đều cảm thấy như mình đang mơ.
Nhưng cảm giác đau chân thực kia nói cho cô biết, cái này không phải nằm mơ mà lại sự thật.
"Có ngốc hay không vậy, mau lên xe đi." Cao Phong ngưng cười, sau đó mở cửa xe ngồi lên.
Cả người cô giống như choáng váng, động tác cứng ngắc, ngồi lên xe.
"Thắt dây ao toàn đi, lâu rồi anh không lái xe." Cao Phong khởi động xe nói.
Nhưng cô dường như không nghe thấy, vẫn vô cùng kinh ngạc nhìn anh như cũ.
Cao Phong khẽ lắc đầu, sau đó đưa tay vòng qua thắt dây an toàn cho cô.
Dáng người của cô thật tốt.
Cho nên lúc anh kéo dây an toàn qua thì mu bàn tay không tránh khỏi đụng phải.
Anh ho khan một tiếng, nhanh chóng thắt dây an toàn vào, có chút không nỡ mà thu tay về.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!