"Anh Cao, chiếc xe này, đúng là ông Trương đây đã mua rồi." Lâm Hân nhỏ giọng nói.
Cao Phong thờ ơ nhìn hai người một chút, sao đó nói:
"Vậy tôi đổi chiếc khác."
"Đổi một chiếc khác? Anh cho là đang mua xe đạp đó à? Đây là của hàng 4S BWM, BWM biết chứ? Chỉ bằng anh?" Bà Lưu cười.
Cao Phong căn bản không để ý lời bà ta mà quay người hướng tới phía vừa đi.
"Đứng lại! Sờ xe chúng tôi xong liền muốn đi?" Bà Lưu bước tới chặn đường Cao Phong lại.
"Tránh ra, đừng tự tìm phiền phức cho bản thân." Cao Phong lạnh lùng lườm bà Lưu một cái.
Bà Lưu sững sờ, sau đó bật cười:
"Tìm phiến phức? Hôm nay tôi còn muốn tìm anh gây chuyện đấy!"
"Tên ăn mày bẩn thỉu, sờ xe của người ta xong thì muốn đi? Việc hôm nay chưa xong đâu!"
"Xe của bà? Xe của bà vì sao không lái đi?" Cao Phong khẽ nhíu mày. Mình vốn không muốn gây chuyện thị phi, nhưng người này quá mức hung hổ dọa người.
"Anh Cao, bọn họ đã thanh toán tiền cọc, cho nên có quyền ưu tiên mua chiếc xe này" Lâm Hân giải thích.
"Đã nghe chưa? Quyền ưu tiên mua! Đây chính là đặc quyền! Là thứ mà tên ăn mày như anh mãi mãi cũng không được hưởng thụ!" Bà Lưu vênh váo nhìn Cao Phong.
"Ha ha, loại quyền ưu tiên mua này, tôi đúng là không cần."
"Bởi vì chiếc xe này, tôi mua!" Cao Phong cười mỉa một tiếng, nhìn về phía Lâm Hân.
Nếu bà Lưu này cứ nắm lấy anh mãi không buông thì anh cũng không ngại cho bà ta một bài học.
Bà Lưu cười:
"Anh cho mình là ai? Chúng tôi đã thanh toán tiền cọc, có biết tiền cọc không? Xe này là của chúng tôi, anh có tư cách gì mà mua?"
"Lại nói, coi như chúng tôi tặng cho anh thì anh cũng không mua nổi đâu! Không phải là muốn bán thận mua xe đấy chứ, ha ha!"
"Tiền gửi cũng không phải tiền đặt cọc, có lẽ là bà đã có hiểu lầm gì với hợp đồng rồi." Cao Phong nghiên ngẫm cười một tiếng.
"Cút đi tên ăn mày, anh cho rằng anh thì tính là gì?" Bà Lưu tức tối gào thét.
"À, bà Lưu, đúng là như vậy. Tiền gửi và tiền đặt cọc không giống nhau. Tiền cọc mới làm vấn đề cố định, còn tiền gửi chỉ có thể coi là đặt trước."
"Sau khi giao tiền gửi xong thì bà thanh toán xong xe là có thể lấy, nhưng trước khi bà trả đủ thì đại lý chúng tôi vẫn có quyền mua bán."
"Những điều này đã viết rõ trên hợp đồng."
Lâm Hân lịch sự nói với bà Lưu.
Cả hai người có chút ngẩn ra, tranh thủ lấy hợp đồng ra xem thì đúng là như vậy.
"Cho nên, các người bây giờ đã thanh toán số còn lại chưa?" Cao Phong nhìn hai người.
Sắc mặt cả hai đều có chút xấu hổ, số dư còn tận một tỷ nữa, sao có thể tùy tiện lấy ra được?
"Chúng tôi, chúng tôi lại giao thêm ba trăm triệu nữa, hoặc là làm theo giai đoạn được không?" Ông Trương nhìn về phía Lâm Hân.
"Không có cơ hội nữa, chiếc xe này, tôi giao tiền cọc." Không đợi Lâm Hân nói, Cao Phong lạnh lùng đáp lại.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!