Cuộc thi trắc nghiệm kết thúc.
Hành lang ngoài phòng thi, Đổng Học Bân lại gặp phải Tiểu Đông.
Tiểu Đông nhìn hắn một cái, châm chọc:
"Kỳ này còn khó hơn kỳ thi toàn quốc, cậu làm được sao?"
Đổng Học Bân không cam lòng tỏ ra yếu thế:
"Anh sẽ không thi rớt chứ?"
Tôi? Thi rớt? Tiểu Đông bật cười một tiếng, tràn đầy tự tin nói:" Đừng coi tôi như cậu, ngoại trừ hai câu lập luận suy lý làm sai, câu thường thức cũng có vài chổ hỏi đặc biệt khó, thì những câu còn lại cơ bản là không có khả năng sai, trước khi nộp bài tôi còn tính thử, nếu không có xảy ra bất ngờ, thì xác suất sai sẽ không vượt hơn bảy phần trăm, ha ha, còn cậu?
Bài thi khó như vậy, cậu... ít nhất cũng sai bốn, năm chục câu phải không?
"Đổng Học Bân cười nói:"Đừng lo lắng cho tôi, anh không thành vấn đề thì tôi cũng không thành vấn đềĐừng có mạnh miệng!"
Tiểu Đông hiển nhiên là không rõ ý tứ trong câu nói của Đổng Học Bân.
Sau khi kết thúc đợt thi đầu tiên, tâm tình của Đổng Học Bân cũng thả lỏng rất nhiều, nhưng mà vừa nghĩ đến bài thi tự luận buổi chiều, hắn lại cảm thấy đau đầu.
Ngay cả tâm tình ăn trưa cũng không còn.
Hai người chờ bên ngoài là Cù Vân Huyên và dì Hứa có thể là sợ bọn họ chịu áp lực, thấy bọn họ đi ra ngoài cũng không hỏi có làm được hay không, vào ăn trưa tại một quán sủi cảo gần đó, trong bất tri bất giác đã đến thời gian thi buổi chiều rồi.
Về lại địa điểm thi, Tiểu Đông có vẻ bình tĩnh, tựa hồ như có nắm chắc hoàn toàn:
"Cố gắng thi nha, đừng để rớt đấy"
Trong lòng Đổng Học Bân tuy rằng không có kế sách gì, nhưng vẫn mạnh miệng nói:
"Anh cũng thế, đừng thi rớt đấy"
Hừ!
Tiểu Đông quay về phòng học.
Thi tự luận, thời gian thi là hai tiếng rưỡi.
Buổi chiều, 13:30 - 16:00.
Đề thi khảo sát bảy loại năng lực của người dự thi: năng lực đọc hiểu lý giải, năng lực phân tích phán đoán, năng lực đưa ra và giải quyết vấn đề, năng lực biểu đạt ngôn ngữ, năng lực sáng tác văn thể, năng lực vận dụng thời sự chính trị, năng lực quản lý hành chính.
Đáp án không có duy nhất, có tính chất tiểu luận văn, phần lớn là mang tính linh hoạt.
Đổng Học Bân không am hiểu luận văn, cực kỳ không hiểu, cho dù được Hồ gia gia phụ đạo cho hắn mấy ngày, có một chút tiến bộ nhỏ, nhưng dù sao cũng là lâm trận mới mài gươm, vốn liếng của hắn quá kém.
Vốn Đổng Học Bân đã suy nghĩ tốt rồi, nếu như đề thi trắc nghiệm đơn giản, thì hắn sẽ dựa vào thực lực của mình để làm bài, tranh thủ tiết kiệm, đợi đến đợt thi tự luận thì dùng BACK để quay cóp bài của người khác.
Bởi vì thi trắc nghiệm là hên xui, đánh đại vào cũng có xác suất hai mươi lăm phần trăm trả lời chính xác, nhưng tự luận thì khác, không thể dễ dàng làm đại được.
Nhưng mà kế hoạch đã có thay đổi, thi trắc nghiệm đã không qua được, bất đắc dĩ phải dùng BACK của ngày hôm nay, đợt thi tự luận buổi chiều nay coi như là bó tay rồi.
Làm sao bây giờ?
Nếu như dựa theo độ khó của đợt thi buổi sáng, thì phần tự luận của mình nhất định sẽ không lấy được điểm nào cả.
Chẳng lẽ dừng ở đây?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!