Nhà hàng Vương Phủ.
Trong một phòng khách lớn riêng.
Quản lý sảnh mang theo bọn họ đẩy cửa tiến vào bên trong, Lưu Phương và Trần Yến Yến bọn họ òa lên một tiếng, kinh ngạc thất thanh kêu một chút, Ngu Mỹ Hà và Ngu Thiến Thiến cũng có chút mất tự nhiên, không có biện pháp, bởi vì phòng thật sự quá lớn, một chỗ lớn như vậy, yến hội hai ba mươi người đều được, nhưng bọn họ lại chỉ có sáu người, nhìn thế nào đều có chút xa xỉ, căn bản không cần lớn như vậy.
Lớn như vậy hả?
Đổng Học Bân vẫn là lần đầu tới phòng này, bình thường hắn ăn đều là vài người, không phải đi phòng nhỏ cũng là ăn ở đại sảnh bên ngoài.
"Không có lớn đâu, tôi còn cảm thấy nhỏ, nếu không phải ngày hôm nay mấy phòng lớn đều có người đặt, khẳng định phải dành cho ngài." Quản lý sảnh mắt mang nụ cười.
Đổng Học Bân rõ ràng cảm giác được mình lần này tới Vương Phủ, thái độ của bên này thoáng có chút thay đổi, hình như so với trước đây càng thêm coi trọng mình, mí mắt của đối phương quá linh lợi, Đổng Học Bân phỏng chừng có hai nguyên nhân, thứ nhất là Tạ gia và Phương gia có đám hỏi, dưới tình huống như vậy, kẻ thù chính trị lớn nhất vẫn che ở phía trước Tạ gia có thể sau này không phải là vấn đề, cái này đối với phát triển chính trị của Tạ gia tuyệt đối là một tin tức tốt quá lớn, thứ hai, có thể là chuyện Đổng Học Bân muốn đề lên bí thư thị ủy truyền đi.
Đổng Học Bân cũng không hàm hồ, ngồi xuống nói:
"Vậy chúng ta ngày hôm nay nên ăn nhiều một chút, loại phòng này chi phí cũng không ít, mọi người thả chút đi."
Quản lý sảnh vội nói:
"Đổng thiếu gia, ngài đây là chế giễu chúng tôi, người khác tới là có trả tiền, nhưng ngài tới, đương nhiên không có cái này."
Đổng Học Bân cười cười, hắn cũng là chỉ đùa một chút, Gọi đồ ăn đi.
Quản lý sảnh đem thực đơn đưa cho hắn,
"Mời, gần đây mới thêm vài món ăn mới, nếu không mọi người nếm thử?"
"Được đấy, đồ ăn mới được, đều cho chúng tôi một bàn, sau đó chị Ngu gọi đi." Đổng Học Bân đem thực đơn cho cô ấy,
"Ở đây chị lớn tuổi nhất."
Ngu Mỹ Hà mở thực đơn ra, đầu tiên đã bị giá cả dọa hết hồn.
Lưu Phương Trần Yến Yến bọn họ cũng cầm lấy thực đơn, nhưng khi nhìn thấy giá đồ ăn bọn họ vẫn trừng to mắt ra, sớm biết rằng Vương Phủ là loại tiệm cơm năm sao trong năm sao, nhưng lại không ngờ rằng đắt đỏ như thế, bọn họ chỉ nhìn tùy tiện một món ăn, dĩ nhiên hai chục ngàn sáu trăm sáu mươi sáu đồng?
Đương nhiên cũng có món ăn mấy trăm đồng, nhưng cái này là số ít. Phần lớn món ăn nổi danh đều là hơn một ngàn.
Đổng Học Bân cũng không coi là gì, đến phiên hắn thì gọi liên tục ba bốn món, còn đều là tương đối đắt tiền, nhưng bao nhiêu tiền hắn cũng không nhìn, hắn gọi món ăn chưa bao giờ xem giá cả,
"Được rồi, cứ như vậy."
Quản lý sảnh nói:
"Vậy được, tôi lập tức cho phòng bếp lên đồ ăn cho ngài, lập tức tới."
Đổng Học Bân bỗng nhiên gọi lại cô ấy,
"Được rồi, ngày hôm nay có người quen ở đây không?"
Quản lý sảnh chớp mắt,
"Ặc, Lục thiếu gia của Trần gia cùng mấy người bạn bè đều ở bên cạnh ăn, cũng không biết ngài có quen hay không, cái khác cũng có một chút, nhưng ngài có thể chưa từng nghe qua."
Ý của cô ấy rất rõ ràng, người quen có thể khiến cho Đổng Học Bân nói, cũng chỉ có Trần gia tiểu lục nhi, cũng có một chút lãnh đạo cán bộ khác, bất quá cùng trình tự của Đổng Học Bân hiển nhiên kém lắm, cho nên quản lý sảnh uyển chuyển nói câu
"Ngài có thể chưa từng nghe qua", ý tứ thực tế cũng là một ít cán bộ râu ria đối với Đổng Học Bân.
Đổng Học Bân nghe rõ ràng.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!