Nhìn vào tấm bảng hiệu chữ vàng của họa quán Nhiễm Mặc, Nhạc Ngưng nói,
"Lai lịch của họa quán này rất lớn sao?"
Nhạc Ngưng vừa mới về kinh nên trong kinh thành tửu lâu nhà nào tốt, họa quán nhà nào tuyệt thì đương nhiên nàng không biết. Vừa nghe thấy nàng muốn mua tranh chữ thì Ngụy Kỳ Chi đã lập tức dẫn nàng đến đây.
Ngụy Kỳ Chi nói,
"Sư phụ trong họa quán này rất nhiều, ngoại trừ vẽ tranh cho các cao môn quý tộc thì còn bán rất nhiều tranh chữ của danh gia. Đương nhiên cũng cần phải có một người đáng tin đến phân biệt, bởi vì có rất nhiều tranh chữ bị người đời sau làm giả."
Ngụy Kỳ Chi vừa nói xong thì có một tiểu đồng trong họa quán bước ra, nhìn thấy Ngụy Kỳ Chi thì lập tức kinh ngạc.
"Ngụy công tử! Hôm nay sao Ngụy công tử lại đến đây?"
Ngụy Kỳ Chi liếc nhìn Nhạc Ngưng một cái, vẫn chưa tiết lộ thân phận của Nhạc Ngưng mà chỉ cười nói,
"Ta dẫn theo một vị bằng hữu đến mua tranh, Ninh sư phụ của các ngươi có ở đây không?"
Tiểu đồng cáo lỗi,
"Ninh sư phụ đã ra ngoài rồi, hôm nay Trung Quốc công phủ thiết yến nên có mời Ninh sư phụ đến vẽ tranh."
Nói xong thì tiểu đồng liếc nhìn Nhạc Ngưng một cái, thấy dáng người nàng cao lớn, mặt mày thanh tú, mặc dù dáng vẻ để lộ ra chút dịu dàng xinh đẹp nhưng nàng lại có khí chất bất phàm. Nhạc Ngưng lườm tiểu đồng kia một cái khiến cho hắn lập tức mỉm cười rồi mời 2 người vào cửa.
Cửa chính họa quán Nhiễm Mặc cực kỳ rộng rãi, vừa vào đã thấy trong chính đường treo đầy họa tác, nàng nhìn ra xung quanh cũng thấy đầy tranh chữ của các danh gia.
Nhạc Ngưng hết sức kinh ngạc, Ngụy Kỳ Chi lại nói,
"Những thứ này chỉ là tranh mô phỏng lại mà thôi, nếu Quận chúa muốn tác phẩm thật sự thì phải vào bên trong kia."
Mặc dù Nhạc Ngưng không quá giỏi về thi họa nhưng dù sao cũng được Giang thị dạy dỗ khôn lớn, nàng không biết vẽ nhưng vẫn có thể nhìn ra,
"Những tranh này mô phỏng lại cực kỳ giống thật, chắc hẳn tài nghệ vẽ tranh của Ninh sư phụ cực kỳ bất phàm."
Ngụy Kỳ Chi chỉ cười cười,
"Những thứ này đa phần xuất phát từ tay Ninh sư phụ."
Nói xong hắn vẫy lui tiểu đồng rồi cùng Nhạc Ngưng tự do xem tranh.
Tiền triều có rất nhiều họa sư được xem là danh họa chính bởi vì họa sư đó có kỹ thuật vẽ tranh cao siêu, do đó mới tạo nên một phong cách và sức hấp dẫn riêng không thể nào sao chép được. Tranh của những danh họa này, khi hậu nhân mô phỏng lại thìđều không vẽ ra được phần cảm xúc kia.
Người yêu thích thi họa đa phần chỉ cần liếc mắt một cái là sẽ nhìn ra được thật giả, nhưng cũng có một vài họa sư lợi hại thật sự nghiền ngẫm bút pháp của những danh họa kia, cộng thêm tài nghệ của chính bản thân mình cho nên mới có thể thật sự mô phỏng lại tranh giống đến 7-8 phần, thậm chí tài ba đến mức mô phỏng lại xong khó phân biệt được thật giả.
Nhạc Ngưng nhìn lên họa tác ở trên tường, cảm thấy Ninh sư phụ mà Ngụy Kỳ Chi này nhắc đến cũng là một người vẽ tranh thật sự có tài.
Ngụy Kỳ Chi cũng nói, "Họa quán này do Ninh sư phụ mở ra, là một họa sư nổi tiếng hàng đầu kinh thành, hắn cũng đã từng được mời vào cung vẽ tranh.
Hắn có tác phẩm của riêng mình, cũng vẽ tranh cho người khác, những bức tranh mô phỏng này là hắn làm ra để bán, trong đó cũng có rất nhiều bức hiện nay không còn tung tích nữa rồi.
Hắn cũng chỉ là nhìn thấy được trên bản khắc, nhưng qua tay hắn vẽ ra thì đều thể hiện được phong cách và cảm cúc của nguyên tác.
Ngươi đừng xem thường những tác phẩm này chỉ là mô phỏng, giá cả bọn chúng cũng không thấp đâu.
"Nhạc Ngưng vừa đi theo Ngụy Kỳ Chi vừa gật đầu, nàng nhìn khắp một vòng thì thấy kỹ thuật vẽ tranh của Ninh sư phụ này thật sự không tệ. Nàng nghĩ nghĩ rồi nói,"Họa tác thật sự mà hắn có là của những ai?
"Mỗi một tác phẩm của danh họa tiền triều quả thực giá trị không nhỏ, đương nhiên Nhạc Ngưng cũng hiểu được điều này nên mới muốn hỏi nhiều thêm mấy câu. Ngụy Kỳ Chi nghe thấy thế liền nói,"Cái này thì ta cũng không biết chính xác lắm, ta chỉ biết có 'Thương tùng đồ' của Tào Đức Kiến tiền triều, 'Thiên giang cạnh lưu đồ' của Lưu Thiên Sơn, còn những bức khác ta không rõ lắm.
Ta vốn tưởng rằng Ninh sư phụ có ở đây thì để hắn tiếp đãi ngươi, nhưng hôm nay hắn đi vắng thì cũng thật đáng tiếc.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!