Chương 24: Tặng quà

Đại thiếu gia...

Tay Phục Linh vẫn cầm chặt cái chổi không biết là có nên vứt xuống hay không, nhưng vẫn cúi đầu hành lễ.

Tần Sâm bước nhanh đến, nhìn thấy chủ tớ Tần Hoan nên rất kinh ngạc,

"Chủ tớ các ngươi... Sao lại..."

Ngay lập tức Tần Hoan nhìn xuống đế giày của Tần Sâm.

Bởi vì bên trong vườn lan có ruộng trồng hoa, đất đai ở trong đó cũng khác với bên ngoài, cho nên nếu đã đi vào đây thì chắc chắn dưới đế giày sẽ dính đất.

Thế nhưng đế giày Tần Sâm lại rất khô ráo sạch sẽ.

"Đại thiếu gia, có người trốn trong vườn lan."

Tần Sâm khí chất nho nhã, ánh mắt khi nhìn vào người khác cũng rất dịu dàng. Trong Tần phủ, hiếm có người nào đối đãi với chủ tớ Tần Hoan tốt như hắn. Phục Linh nghẹn ngào, hơi có chút oan ức kể lể.

Có người trốn?

Tần Sâm nhăn mặt rồi nhìn ra xung quanh,

"Sao có thể có người trốn ở đây? Có khi các ngươi nhìn nhầm rồi không?"

Không phải, nô...

Phục Linh còn muốn nói tiếp nhưng Tần Hoan lấy khuỷu tay huých huých sang.

"Ban nãy Phục Linh định bê hai chậu hoa lan vào trong phòng nhưng lại bị tiếng động làm cho hoảng sợ. Muội không yên tâm nên mới đi cùng đến đây nhìn, có thể... chỉ là tiếng gió thôi, em ấy nghe nhầm rồi."

Tần Hoan dựng xẻng sang bên cạnh, quay trở lại dáng vẻ bình tĩnh đoan trang vốn có.

"Đêm đã khuya lắm rồi, chắc chắn là nhìn nhầm." Tần Sâm khẽ cười, ánh mắt nhìn Tần Hoan cực kỳ dịu dàng thân thiết,

"Có điều hai đứa chỉ là tiểu cô nương sao dám tự đi qua đó? Nếu muốn đi cũng phải gọi nam bộc đi chung chứ."

Tần Hoan ngoan ngoãn,

"Vâng, đại ca nói đúng, là Tần Hoan sơ suất."

Tần Sâm lại nhìn lướt qua vườn lan,

"Không có việc gì là tốt, ngày mai ta cho người đóng cửa vườn rồi chỉnh đốn lại, hàng ngày các ngươi cứ khóa kỹ cửa hông lại là được. Đi thôi, đi ra đây xem lễ vật ta mang đến cho muội."

Hóa ra Tần Sâm đ ến Đinh Lan uyển là để tặng quà.

Ngoài Tần Sâm ra thì bên cạnh hắn còn có một gã sai vặt là Trừng Tâm.

Dịch bởi HeLiX

Tay Trừng Tâm bê một cái hộp gấm, thấy Tần Sâm quay lại thì vội vàng đưa lại vào tay Tần Sâm.

"Bây giờ quá muộn rồi nên Đại ca không vào trong phòng nữa, vốn định sáng mai mới cho người mang đến thế nhưng vừa nghĩ đến muội cứu mạng Lan Nhi mà ta còn chưa nói lời cảm tạ đàng hoàng nên trong lòng không yên."

Tần Sâm nói xong liền mở hộp gấm ra,

"Đây là bộ cài tóc Lam Bảo thạch ngày trước ta mua cho Lan nhi, Lan nhi cực kỳ yêu thích nên mới không nỡ mang ra dùng. Hôm nay muội cứu mẫu tử Lan nhi, đây chỉ là một chút tâm ý của chúng ta."

(Lam Bảo thạch là đá Sapphire nhé, không phải ngọc bích như nhiều bản convert)

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!