Chương 15: Yến trì

Tần Sương nói nhỏ, tiếng nói mang theo oán hận,

"Tổ mẫu! Không thể nào! Nó cái gì cũng không biết thì làm sao có thể là y tiên?! Càng không thể cứu Thái trưởng Công chúa được!"

Tần Tương cũng gật đầu,

"Phải đó tổ mẫu, trước giờ đều không biết là nó biết y thuật?"

Tần Sương hừ lạnh một cái, siết chặt nắm đấm,

"Nhất định là Thái trưởng Công chúa nhận sai người rồi! Cứ chờ xem, nó sẽ bị đuổi ra ngoài nhanh thôi!"

Tưởng thị ngồi trầm mặc, Tần Hoan biết cái gì hay không biết cái gì bà không rõ ràng lắm, bởi vì ngay từ lúc Tần Hoan đến Cẩm Châu bà cũng chưa từng để Tần Hoan ở trong lòng, nhưng suy nghĩ của bà cũng giống như Tần Tương, nếu Tần Hoan biết y thuật thì tại sao trước giờ chưa bao giờ để lộ ra?

Tần Sương vừa dứt lời, bóng dáng Lục Tụ lại xuất hiện ở cửa phòng khách.

Trải qua một hồi náo nhiệt, nên giờ khách trong phòng này đều đặt sự chú ý ở bên ngoài cửa, Lục Tụ vừa đến thì ngay lập tức có người phát hiện ra.

"Nhìn kìa, là đại nha đầu bên cạnh Thái trưởng Công chúa đến!"

"Có phải là muốn triệu kiến những người khác của Tần phủ..."

Chỉ trong nháy mắt, mấy người Tần phủ cũng nhìn qua, Tần Sương vẻ mặt đau khổ khẽ nói,

"Đương nhiên là đến hỏi tội! Tổ mẫu, Tần Hoan muốn hại chết chúng ta..."

Tần Sương cảm thấy Lục Tụ là đến để hỏi tội, nhưng Tưởng thị lại nhìn ra tâm tình của Lục Tụ cực kỳ tốt.

Quả nhiên Lục Tụ càng đến gần thì càng tươi cười,

"Thỉnh an lão phu nhân! Thưa lão phu nhân, Cửu tiểu thư được Thái trưởng Công chúa giữ lại trò truyện cùng người, nên căn dặn nô tỳ đến đây thông báo một tiếng, xin mọi người đừng lo lắng."

Tất cả mọi ngờ vực, giờ phút này đã tan thành mây khói!

Thái trưởng Công chúa không nhận nhầm người, không chỉ như vậy còn giữ Tần Hoan lại nói chuyện!

Ngày hôm nay tới dự tiệc có không ít quan lại hiển quý, thế nhưng Thái trưởng Công chúa chỉ giữ lại có một mình Tần Hoan!

Lục Tụ nói xong lại áy náy nói tiếp,

"Giờ lành sắp đến rồi, nhưng tân nương vẫn còn đang trên đường đến đây, nên hôm nay sợ là phải làm phiền chư vị đợi thêm chút nữa. Tiệc rượu đông người, nếu có chỗ nào tiếp đãi không chu toàn xin chư vị thông cảm nhiều hơn."

Tuy Lục Tụ chỉ là một nô tỳ, nhưng nàng là người bên cạnh Thái trưởng Công chúa nên thân phận nàng cũng coi như một nửa chủ tử.

Nàng nói lời này xong, xung quanh liên tiếp có người đáp lời Không dám

Lục Tụ cười thi lễ rồi sau đó mới rời đi.

Lục Tụ đi rồi nhưng đám Tần Sương vẫn còn đang sửng sốt. Hóa ra đây lại là sự thật, Tần Hoan thật sự là ân nhân cứu mạng của Thái trưởng Công chúa!

Lâm thị lập tức hiểu được thiệt hơn trong chuyện này, "Mẫu thân, không cần biết vì sao Tần Hoan lại biết y thuật, theo lời vị Lục Tụ cô nương kia nói thì không thể có chuyện Thái trưởng Công chúa nhận nhầm người.

Mẫu thân, Tần Hoan đã trở thành ân nhân cứu mạng của Thái trưởng Công chúa, vậy Tần phủ Cẩm Châu chúng ta lại có nhiều thêm một con đường, xem tình hình này thì Thái trưởng Công chúa cực kỳ yêu thích Tần Hoan!"

Lời Lâm thị nói ra cũng đúng với suy nghĩ của Tưởng thị, bà híp híp mắt, chẳng lẽ Tần Hoan lại đúng là một thiên tài nhưng bị bà xem nhẹ rồi ư?

Nghĩ đến đây, sống lưng Tưởng thị không tự giác mà thẳng tắp hẳn lên.

Người đã từng bị Tần phủ chán ghét hà khắc, một ngày kia lại nắm sinh tử của Tần phủ trong tay...

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!