Chương 12: Thiệp mời

"Tiểu thư, người có còn nhớ không? Thái Hà tỷ tỷ là tỳ nữ thiếp thân của lão phu nhân, tuy gọi là tỳ nữ nhưng thực tế chính là quản gia trong nội viện, ngay cả phu nhân cũng phải có chút nể mặt nàng. Chút nữa người đi vào Phật đường nếu có gì không hiểu thì cứ hỏi tỷ ấy..."

Mặc dù Thái Hà nói là chuyện tốt nhưng Phục Linh vẫn cực kỳ bất an, vừa đi vừa khẽ dặn dò Tần Hoan.

Tần Hoan nhìn về phía Thái Hà đang dẫn đường ở phía trước, ánh mắt hơi thâm trầm.

Dáng người Thái Hà cao gầy, da trắng môi hồng rất xinh đẹp, nàng mặc váy áo màu vàng rất đơn giản mộc mạc, khí chất toàn thân lại không giống với hạ nhân, thậm chí có chút phong cách của chủ tử, ngay cả Tần Lệ ban nãy cũng hơi e sợ nàng.

Có điều nàng trông chỉ mới 17-18 tuổi, còn trẻ như vậy, dựa vào đâu lại được Tưởng thị ủy thác trọng trách như vậy?

Tần phủ sản nghiệp to lớn, những điều Tần Hoan chứng kiến mấy ngày hôm nay chỉ là một góc nổi của tảng băng chìm, chỉ một tỳ nữ quản sự thôi cũng không phải người đơn giản rồi, điều này cho thấy vị Tam phòng đương gia lão phu nhân Tưởng thị này thâm sâu khó lường đến mức nào.

Nhớ lại ngày nhìn thấy Tưởng thị, Tần Hoan liền thấp thỏm lo lắng.

"Năm đó lúc Cửu tiểu thư mới đến Cẩm Châu, đi đến Phật đường cũng không nhớ được đường. Ngay phía trước là đến rồi."

Đi được một lúc đột nhiên Thái Hà quay đầu lại nói chuyện, thần thái nàng rất thân thiện, giọng nói lại dịu dàng uyển chuyển, nét mặt tươi cười giống hệt như tiểu muội nhà bên.

Nàng như vậy cũng khiến Tần Hoan không tự chủ được mà buông lỏng cảnh giác, thế nhưng Tần Hoan cũng chưa từng quên, vừa rồi lúc ở rừng trúc nàng ta có quát nhẹ Tần Lệ, trong giọng nói còn có chút sắc bén.

Tần Hoan không dám khinh suất, khẽ gật đầu, Cám ơn.

"Nô tỳ không dám nhận." Thái Hà hơi ngừng lại, sau đó lại nói,

"Tính tình Nhị thiếu gia hơi ngang ngạnh, lão phu nhân cũng cực kỳ phiền muộn về ngài ấy. Sau này Cửu tiểu thư đừng quá thân cận với ngài ấy."

Tần Hoan nghe thế cũng cảm thấy hơi ấm lòng.

Tần Lệ hành sự tùy tiện, đương nhiên nàng sẽ phòng bị hắn.

Đường đến Phật đường xa hơn so với Tần Hoan nghĩ, xuất phát từ rừng trúc, đi qua hồ sen thẳng xuống phía nam, đến bên cạnh hồ bán nguyệt, rồi sau đó lại rẽ về hướng đông nam, trên đường đi ngang qua vài chục cái đình đài lầu các, tất cả rường cột đều được chạm trổ cực kỳ tinh xảo.

Đi theo con đường hẻo lánh dẫn đến tiền viện, không tránh khỏi đụng độ rất nhiều đầy tớ. Mọi người nhìn thấy Thái Hà dẫn theo Tần Hoan thì ai cũng kinh ngạc.

Tần Hoan cũng đoán được đa phần mọi người ở đây là không thể tin được Tưởng thị sẽ triệu kiến nàng.

"Đến rồi, Phục Linh chờ ở bên ngoài, mời Cửu tiểu thư vào trong cùng với nô tỳ."

Kiếm Lai Tiên Hiệp, Kiếm Hiệp, Huyền Huyễn Tiên Nghịch Tiên Hiệp, Kiếm Hiệp Vưu Vật

- Nhi Hỉ Ngôn Tình, Sủng Đi dọc theo con đường yên tĩnh, đến cuối đường có vài cây cổ tùng cao chọc trời xuất hiện trước mắt Tần Hoan, bên dưới tàng cây là một tiểu viện trông giống như tòa tháp cổ kèm theo khói hương đứng lẳng lặng trang nghiêm.

Phục Linh đáp lời, Tần Hoan đi theo Thái Hà vào trong viện.

Bên ngoài thì nhìn giống tháp cổ, nhưng khi vừa bước qua cửa viện đã gặp nào là phong lan, quế chi, cùng với hoa sen, bên cạnh lại có dây mây xanh mướt mọc kín cả bức tường đầu hồi, khiến cho nơi này tràn ngập sức sống, cũng xua tan được phần nào bầu không khí nghiêm túc cứng nhắc ở chỗ này.

Đây là một tiểu viện có hai gian, gian phía trước dùng để đãi khách, gian phía sau là Phật đường và chỗ nghỉ ngơi của Tưởng thị.

Ngoài cửa phòng có một tiểu thị nữ đang vội vàng treo mành cửa lên, Tần Hoan đi cùng với Thái Hà đến đây, nhưng nàng còn chưa kịp đến gần, đã nghe được tiếng Tần Sương nói chuyện oang oang trong phòng...

"Dựa vào cái gì mà dẫn nàng ta đi theo? Cái thứ như nàng ta đi chỉ khiến cho Tần phủ chúng ta mất mặt!"

"Sương Nhi, không được ăn nói lung tung, thiệp mời đã đưa đến rồi, sao có thể không đi được?"

"Tổ mẫu, mẫu thân, cứ tùy tiện mà bịa ra một lý do không được sao? Đang yên đang lành vì sao An Dương Hầu phủ lại đặc biệt mời nàng ta đến? Chẳng lẽ chuyện kia đã truyền ra ngoài rồi nên An Dương Hầu phủ muốn xem trò cười của chúng ta hay sao?"

"Nói bậy, An Dương Hầu phủ là nhà nào? Bọn họ lại có thứ suy nghĩ này sao?"

Tần Hoan nghe được loáng thoáng, thiệp mời? An Dương Hầu phủ?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!