Chương 30: Phương Án Cải Cách

Triệu Ca nói, Trương Dương và Ninh Hồng hiện tại vẫn còn ý với nhau, Phạm Hồng Vũ rất nhanh đã cảm nhận được.

Ngày hôm sau, Phạm Hồng Vũ chính thức đến phân xưởng lắp ráp báo danh.

Phân xưởng ở nhà máy Cơ khí nông nghiệp đều là kiểu cũ, một phân xưởng lớn, lợp ngói, ở giữa có một cây trụ to, bày đặt các loại thiết bị máy móc.

Nói là phân xưởng lắp ráp thật ra cũng không thích hợp cho lắm. Nghiêm chỉnh mà nói, phân xưởng 3 là một nhà máy lắp ráp độc lập, rất nhiều trình tự gia công đều hoàn thành ở đây. Mà hai phân xưởng khác thì chỉ giống như hình thức sản xuất đặt hàng sau này mà thôi.

Sở dĩ có tình hình như vậy, hoàn toàn là vì cá nhân Trương Dương mạnh mẽ.

Trương Dương là một người rất tài năng, có uy vọng cao trong xưởng. Anh ta vốn là người điều hành kiêm chủ nhiệm phân xưởng 3, trên đầu còn có danh hiệu ủy viên Đảng ủy. Anh ta cho rằng sắp xếp như vậy có lợi cho sản xuất, cho nên cứ làm như vậy.

Giám đốc nhà máy Ngô tín nhiệm anh một cách vô điều kiện.

Tuy nhiên, chủ nhiệm Trương uy phong lẫm liệt là thế, nhưng cả phòng làm việc của phân xưởng 3 là một nhà gác ở góc phân xưởng, lấy cây thép to chữ L làm giá đỡ, sàn và vách đều là từ các tấm gỗ ghép lại, bên trong chỉ có bộ bàn ghế kiểu cũ, và mấy máy điện thoại.

Không thể hiện được sự quan trọng của một phân xưởng sản xuất.

Nghe nói khi làm văn phòng giống như cái chòi kia cũng có rất nhiều tranh luận.

Trương Dương kiên trì làm như vậy.

Lý do của anh rất đơn giản: Đứng ở văn phòng, có thể nhìn được bao quát, những ai lười biếng trốn việc thì cũng không thể lọt khỏi tầm mắt của anh, chỗ nào có vấn đề là có thể nhìn ra ngay.

Lý do này quá cứng nhắc.

Bởi vì Phạm Hồng Vũ sắp qua, Trương Dương bố trí thêm một cái bàn trong văn phòng, đối diện với chỗ của Ninh Hồng. Đối với việc Phạm Hồng Vũ đến nhậm chức này, Trương Dương tổ chức khá khoa trương, còn tổ chức một lễ nghên đón nho nhỏ, toàn bộ cán bộ và tổ trưởng của phân xưởng đều có mặt, vỗ tay chào mừng thống kê viên Phạm Hồng Vũ.

Từ thư ký Phạm, đến Phó trưởng ban Phạm, giờ lại là thống kê viên Phạm, đồng chí Phạm Hồng Vũ đúng là càng lăn lộn thì chức càng nhỏ đi.

So với những tiểu thuyết trùng sinh mà Phạm Hồng Vũ đã từng đọc qua có chút đối lập, hắn tuy không phải là người trùng sinh kém cỏi nhất, nhưng cũng được liệt vào một trong số những người kém nhất rồi.

Điều này quả thật là quá mất mặt.

Chỉ có điều, tình thế như vậy nên đồng chí Phạm Hồng Vũ cũng không thể làm gì được.

Ai bảo hắn quay lại làm gì, lại còn đúng giai đoạn căng thẳng như vậy nữa.

Trong lễ hoan nghênh, Trương Dương phát biểu rất nhiết tình, đối với việc Phạm Hồng Vũ đến, mọi người cũng rất hoan nghênh, hy vọng người đã tốt nghiệp đại học và từng làm ở cơ quan Địa ủy này có thể mang đến những quan niệm mới, thúc đẩy phân xưởng 3 ngày một vững mạnh.

Sau lễ chào mừng, Trương Dương mời Ninh Hồng và Phạm Hồng Vũ ở lại, ba người mở hội ý một chút, chủ yếu là nghên cứu phạm vi công việc cụ thể của Phạm Hồng Vũ, và việc phối hợp giữa hắn và Ninh Hồng.

Ninh Hồng khoảng chừng ba mươi tuổi, vô cùng điềm đạm nho nhã, sắc mặt có vẻ tái nhợt, còn ăn mặc thì cũng mặc bộ quần áo lao động giống với mọi người. Tuy nhiên bộ quần áo lao động trên người cô chỉ thấy đẹp chứ không thấy thô.

Ninh Hồng khá ít nói, đối với việc sắp xếp cho Trương Dương thì cô cơ bản không có ý kiến gì trái ngược.

Khi Ninh Hồng nhìn vào Trương Dương, Phạm Hồng Vũ nhìn thấy rõ ràng trong ánh mắt ấy có chút gì đó giống với Triệu Ca. Nhưng trong ánh mắt của Triệu Ca, có thêm vài phần sùng bái, còn Ninh Hồng thì không.

Mặc dù như thế nhưng đã đủ rồi.

Tình hình mà Triệu Ca nói đã được nghiệm chứng.

Cảnh sát Phạm được xưng là Thần thám, đoán ý qua lời nói và sắc mặt, chính là sở trường của hắn.

Ninh Hồng và Trương Dương đã từng là người yêu của nhau.

Nghĩ đến đây, Phạm Hồng Vũ có chút ngẩn người.

Ánh mắt của người yêu, chính là như vậy sao?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!