Chương 13: Kiểm Tra Chấp Pháp

"Phòng vệ sinh kiểm tra chấp pháp!"

Một người đàn ông chừng 30 tuổi, vóc dáng cao to, khuôn mặt hung hãn, ưỡn ngực phưỡn bụng đi tới giữa cửa, một tay chống nạnh quát to khiến cho tất cả mọi người giật mình.

Trông bộ dáng này đâu giống tới kiểm tra, mà giống tới đánh nhau.

Mấy người đàn ông khác thi nhau vỗ bàn rầm rầm, dấu hiệu đánh nhau càng thêm rõ ràng.

Nhưng Phạm Hồng Vũ biết, mấy người này đúng là tới kiểm tra chấp pháp (1). Đầu năm nay, việc kiểm tra hành chính có khi còn khó chịu hơn cả bọn du côn, lưu manh. Du côn lưu manh chỉ gây rối, thường lấy cớ

"núi này do ta mở, cây này do ta trồng" làm loạn một phen, thủ đoạn chủ yếu là uy hiếp lợi dụ.

Nhưng đám công chức này thì lại khác, họ đi thẳng vào vấn đề, trông thì rất giống lưu manh nhưng lại có quyền lực, chuyên môn ức hiếp bá tính bình dân.

(1): Kiểm tra chấp pháp: kiểm tra việc chấp hành quy định của pháp luật

Dám không phục ư?

Nói cho mày biết, mấy ông đây chuyên trị người không phục, có gan đối nghịch thì ông phạt chết mày!

Sắc mặt Triệu Ca trở nên đỏ bừng, cắn cắn môi, thấp giọng nói:

Lại đến nữa rồi.

Phạm Hồng Vũ hỏi:

"Họ đến thường xuyên à?"

Ừ...

Triệu Ca gật đầu, trong mắt hiện lên sự giận dữ và bất đắc dĩ.

"Đám người này là do Trương Đại Bảo gọi tới, hắn đứng ở đầu đường hút thuốc kia kìa."

Mọi người ngẩng đầu nhìn ra, quả nhiên nhìn thấy tên chừng 30 tuổi, mặc âu phục, đi giày da, tựa lưng vào xe Jeep hút thuốc, sắc mặt thản nhiên, môi cười đắc ý, trông như đang muốn xem người ta chết như thế nào.

"Đây là Trương Đại Bảo?"

"Là hắn, hắn thường gọi đám người này tới đây gây rối. Lúc thì nói là người của Phòng vệ sinh, lúc thì là người của Phòng Công thương, lúc lại Phòng thuế vụ, nói chung là rất nhiều..."

Phạm Hồng Vũ lập tức nhíu mày.

Mấy vị quan gia kia thấy bá tính không trả lời thì càng thêm tức giận, tên đàn ông cao to dẫn đầu vỗ bàn một cái, quát:

Ai là chủ ở đây?

Miệng thì hỏi nhưng mắt lại nhìn vào Triệu Ca, cho thấy họ đã biết quán này là do Triệu Ca mở.

Tôi là bà chủ!

Triệu Ca biết tránh không khỏi, chỉ đành đứng dậy, đáp.

Nam tử cao lớn liếc Triệu Ca nói:

"Cô là bà chủ à? Ông chủ đâu? Gọi là ông chủ ra đây nói chuyện với chúng ta!"

Một tên khoảng trên 20 tuổi, khuôn mặt trông bẩn thỉu, nhìn Triệu Ca với vẻ tục tĩu, vừa cười vừa nói:

"Ngưu ca, anh không biết tình hình ở đây. Quán này chỉ có một bà chủ, còn ông chủ thì có rất nhiều... Hắc hắc, anh bảo gọi ông chủ tới nói chuyện, sợ rằng cô ta chẳng biết gọi ai đâu?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!