Editor: Tuyết Hạ Bình Chi
Cứ coi như là A Mai không chịu được sự dày vò của Linh Quỳnh trong khoảng thời gian này nên chủ động xin dọn đi.
Nhưng mà......
"Dù sao cô ta cũng đã đi, tôi không cần dùng đến cô nữa, cô vẫn phải trả tiền lại cho tôi chứ?"
Linh Quỳnh nỗ lực thuyết phục Thẩm Hàn Đăng:
"Anh xem, tôi giúp anh đuổi cô ta đi, cô ta chẳng phải không thể hại anh nữa sao? Còn đổi được người anh tin tưởng, anh kiếm lời rồi a! Anh lại còn muốn tôi trả lại tiền, không có ai buôn bán như anh đâu !"
Ánh mắt Thẩm Hàn Đăng dần dần trở nên nguy hiểm,
"Làm sao cô biết người tới, là người tôi tin tưởng?"
Hành lang a.
Linh Quỳnh chỉ ra bên ngoài,
"Bà phù thủy kia không cho kéo màn lên, người này vừa đến đã kéo mấy cái màn cửa lên."
Thẩm Hàn đèn:
"Chỉ bằng những thứ này cô đã đoán được ông ấy là người của tôi?"
Linh Quỳnh:
"Coi như không phải người của anh, ông ấy cũng sẽ không hại anh."
Thẩm Hàn Đăng: ...... Sao cô lại biết !
Thẩm Hàn Đăng không quá lo lắng về chuyện này,
"Tiền kia không phải cô đã xài hết rồi chứ?"
Linh Quỳnh: ......
Khụ khụ khụ......
Linh Quỳnh gãi gãi đầu, nhìn bên trái một chút nhìn bên phải một chút, con ngươi đen nhánh quay tròn không ngừng.
"Tôi đói rồi, tôi đi xem một chút nữa ăn cái gì."
Linh Quỳnh cầm váy lên chạy trối chết.
......
Thẩm Hàn Đăng đi theo nàng ra ngoài, nhưng mà không xuống lầu, mà là đến phòng của Linh Quỳnh.
Những thứ cô ấy mua về vẫn còn chất đống một chỗ mà chưa được sắp xếp gọn gàng.
Thẩm Hàn Đăng tùy tiện mở mấy cái túi ra nhìn một chút, quần áo không nhiều, nhưng mà những thứ đồ trang sức quý giá lại không ít.
Thẩm Hàn Đăng từ gian phòng đi ra, nhìn về phía hành lang.
Những tia sáng rơi trên hành lang, sáng tối xen kẽ........
Bữa tối cũng tương đối phong phú, nhưng không giống trước kia là Thẩm Hàn Đăng ăn khá nhiều.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!