Editor: Tuyết Hạ Bình Chi
Linh Quỳnh đột nhiên xuất hiện đón mình, đáy lòng của Lục Văn Từ thật sự rất vui vẻ.
Linh Quỳnh đại khái là ngại ôm bả vai hắn vì mệt mỏi, trực tiếp kéo cánh tay hắn lại.
Lục Văn Từ bị nàng kéo qua mấy lần, cũng không biết là quen thuộc hay là làm sao, lại không có cảm thấy chỗ nào không đúng.
Hai người cùng đi đến bãi đỗ xe, trông thấy xe Linh Quỳnh, Lục Văn Từ nghẹn họng.
Ngươi đổi xe rồi?
Ừm . Linh Quỳnh sờ sờ cái xe thể thao so với trước kia càng đậm mùi tiền hơn, trong giọng nói hài lòng còn thêm chút khoe khoang, Đẹp không?
...
Đột nhiên không muốn ngồi nữa...
Lục Văn Từ cuối cùng vẫn là ngồi chiếc xe kia về nhà, bên trong phòng rơi một tầng tro thật dày, không biết đã bao lâu không có người ở.
"Ngươi không có ở nơi này?"
Linh Quỳnh:
"Ngươi lại không ở đây, ta ở chỗ này làm gì."
Lục Văn Từ: ...
Lời này rất dễ dàng khiến người khác hiểu lầm.
Lục Văn Từ biết nàng đã trở lại Tô gia, cho nên không ở nơi này nữa cũng bình thường.
Lục Văn Từ bắt đầu dọn dẹp gian phòng đã từ lâu không có người ở.
Linh Quỳnh hoàn toàn hành động như trước đây, quơ chân, ăn đồ ăn vặt, chơi trò chơi, chỉ huy Lục Văn Từ làm việc.
[ Tình yêu, ngài thật không đổi một cái chỗ mới ở cho mục tiêu nhân vật sao? ]
"Hắn không phải chăm chỉ kiếm tiền là đổi được sao?"
[ Tình yêu, ngài hiểu. ] Vinh Diệu ám chỉ Linh Quỳnh.
Linh Quỳnh: ...
Không, ta không hiểu.
Lúc nào cũng muốn nàng đến khắc! !
Nàng là công cụ người nạp tiền sao?
Thanh âm Vinh Diệu hơi ngại ngùng, [ Dù sao chúng ta là trò chơi nhỏ nuôi người giấy nha. ]
Linh Quỳnh: ... Giọng điệu này luôn cảm thấy là lạ chỗ nào ấy.
Linh Quỳnh cự tuyệt nạp tiền đổi chỗ ở, dẫn đến Lục Văn Từ cả một đoạn thời gian dài về sau vẫn ở chỗ đó.
Đây có thể là sự quyến rũ của tiền a.
Chỉ cần nàng không khắc, liền sẽ không thể thay đổi trạng thái này.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!