Truyện được đăng tại truyenwiki1. com tuyethabinhchi.
Edit by team Hoàng Quyền Phú Quý.
~~~
Mai Ngọc lâu.
Nữ chủ nhân của tướng quân phủ ở đây nên khắp tiểu lâu đều lộ ra tinh xảo, ấm như mùa xuân tháng ba.
"Con nói xem con cũng thật là, đang êm đẹp tự dưng lại đi lấy đồ của nó làm gì." Tướng quân phu nhân Tần Dương Thị đang mắng Tần Tĩnh Nghi.
Tần Tĩnh Nghi nhăn khuôn mặt nhỏ lại, quấn băng gạc quanh đầu
"Con chỉ định lấy xem chơi chơi thôi mà, ai biết nó lại phản ứng lớn như vậy."
Tần Dương Thị cũng thật sự cảm thấy Tần Tĩnh Nghi không có làm sai.
Chỉ là cảm thấy Tần Tĩnh Nghi làm chính mình bị thương, nên không tránh khỏi có chút đau lòng
"Vết thương của con đừng để lại sẹo."
Sẽ không đâu nương.
Tần Tĩnh Nghi rất tự tin
"Đại phu cũng đã xem qua, đã nói sẽ mau khép lại thôi."
Tần Dương Thị gật đầu
"Nha đầu kia còn quỳ không?"
"Cha phạt nó quỳ đấy." Tần Tĩnh Nghi có chút đắc ý.
Phu nhân. Có nha hoàn từ ngoài cửa vội vàng chạy vào.
Con ngươi Tần Tĩnh Nghi sáng ngời Liễu ca ca tới sao?
Nha hoàn hành lễ,
"Hồi tiểu thư, không phải, là...... Đại tiểu thư hiện đang ở trong thư phòng của tướng quân."
Tần Tĩnh Nghi cả kinh đứng lên Cái gì?
...
Tần Tĩnh Nghi và Tần Dương Thị đến bên ngoài thư phòng, lại được báo rằng tướng quân đã không còn ở đây nữa.
Lúc này Tần Thắng đang đích thân đưa Linh Quỳnh quay về chỗ ở.
Tần Thắng vẫn luôn rất bận, có đôi khi còn phải dẫn binh ra ngoài, lần đi này cũng có thể dài tới 1,2 năm.
Gần hai tháng qua mới ở nhà nhiều hơn một chút.
"Sao con lại ở nơi này?"
Đi nửa ngày mới đến, vừa bước vào sân, phát hiện chỗ ở này đúng là không chấp nhận được.
"Phu nhân nói nơi này u tĩnh, thích hợp với con." Linh Quỳnh đẩy cửa ra.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!