Chương 8: (Vô Đề)

Thân thích nhà Lão Tài đến một bên thương lượng nho nhỏ một hồi.

Tiểu tử vừa nãy gào to nhất đến trước mặt Trang Hiểu Sanh nói muốn cân nhắc một chút, ngày mai lại đến cho trả lời thuyết phục, còn nói lúc nào đem chuyện này giải quyết, lúc nào bọn hắn đến đón thi thể cha hắn về.

Trang Hiểu Sanh gật đầu, nói: "Có thể, nhưng mà có một điều tôi phải nói rõ ràng với các người. Vừa nãy lời của Ưng gia gia các người cũng nghe được rồi, buổi tối chúng tôi cũng sẽ không trông coi tại chỗ này, chỉ có Nhị nha ở đây, em ấy nhất định không thể bỏ mặc thi thể ông mình mà đi trông coi thi thể Lão Tài thúc, nếu như thi thể Lão Tài thúc xảy ra điều gì bất trắc, chúng tôi không gánh bất cứ trách nhiệm nào.

Nếu như các người không đồng ý, tôi đề nghị các người thừa dịp hiện tại trời chưa tối, chở đi thi thể của Lão Tài thúc."

Người nhà Lão Tài lại thương lượng một chút, có người nói nơi này tà môn vẫn là khiêng đi tốt hơn, lại có người nói khiêng đi rồi liền không lấy được tiền, để một buổi tối sẽ không có chuyện gì, nếu là có chuyện, Nhị nha kia cùng Hứa Đạo Công đều chạy không được.

Một trận thương lượng qua đi, thân thích nhà Lão Tài cuối cùng quyết định đem thi thể Lão Tài thúc ở lại đây, ngày mai tám giờ sáng lại đến, sau đó liền cùng nhau lên chiếc xe vận tải nhỏ rời đi.

Vợ Trang Phú Khánh khóc đến sưng mắt, ngồi trên ghế đẩu nhựa trong sân không ngừng lau nước mắt, nói:

"Ôi! Đây đều là những chuyện gì. Nếu buổi tối để lại một mình Nhị Nha ở chỗ này, Nhị Nha làm sao bây giờ."

Lộ Vô Quy nhìn sắc trời, cảm thấy bọn họ nên ăn cơm rồi trở về, bằng không trời sẽ tối, vì vậy nói: Con đói bụng. Nàng nói xong, nhìn thấy dáng vẻ đang hít sâu một hơi của vợ Trang Phú Khánh rõ ràng bị nghẹn một cái, tiếp đó nước mắt càng rơi dữ dội hơn.

Nàng lại nói:

"Không ăn cơm nữa, lát nữa mọi người về nhà trời đã tối rồi."

Trang Hiểu Sanh nói: Chị đi làm.

Lộ Vô Quy chỉ vào lò dùng gạch đỏ xây lên tạm thời, nói:

"Không cần làm, bên trong lò còn hầm thịt."

Trang Hiểu Sanh nói:

"Em ăn chay, chị xào cho em hai món chay." Nói xong, đi tới nhà bếp.

Trang Phú Khánh lại kêu: Cẩn thận rắn.

Trang Hiểu Sanh Dạ một tiếng, cẩn thận từng li từng tí tiến vào phòng bếp kiểm tra xung quanh tỉ mỉ, mới từ bên trong rổ rau rửa sạch lấy chút ít ngó sen và cải xanh đã cắt, xào một đĩa ngó sen và cải xanh, chị thấy Nhị Nha thật sự vô cùng thèm ăn, lại xào cho Nhị nha một đĩa trứng gà to.

Lộ Vô Quy bưng đồ ăn đến trong sân, nâng lên bát liền vồ vào miệng, nàng nhìn sắc trời, nói:

"Quá muộn rồi, mọi người bưng đồ về nhà ăn như thầy âm dương đi."

Vợ Trang Phú Khánh hỏi:

"Một mình con thì sao đây?"

Lộ Vô Quy nói:

"Cơm nước xong xuôi con liền ngủ một giấc, đợi đến lúc giờ Tý* lại thức dậy chờ ông."

(*Giờ Tý: 11h đêm đến 1h sáng)

Trang Hiểu Sanh nói:

"Em đi vào phòng ngủ, ôm túi của em này, trên giường lại dán ít bùa, mặc kệ có dùng hay không, dán lên dù sao vẫn an tâm chút."

Trong miệng Lộ Vô Quy chứa cơm không dễ trả lời, chỉ hàm hồ A... A... hai tiếng, gật đầu thật mạnh mấy lần.

Trang Phú Khánh đưa điện thoại di động của ông cho Lộ Vô Quy, nói:

"Cầm lấy di động của ta, có chuyện liền gọi điện thoại cho chị Hiểu Sanh."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!