Du Thanh Vi nhìn thấy động tác nhổ cỏ của Lộ Vô Quy, cười cười, nói:
"Tiểu muộn ngốc, chúng ta còn chưa tới nơi, phải đi tiếp mười mấy dặm. Sư thúc của tôi và Tần Đạo Gia còn chưa tới, ở chỗ này chờ bọn họ."
Lộ Vô Quy Ồ một tiếng.
Du Thanh Vi đứng bên người Lộ Vô Quy, đá đá cục đá dưới chân, nói: "Ông không cho tôi xuống giếng, lần này có em cùng đi, cuối cùng ông ấy cũng đồng ý. Người dẫn đội là sư thúc của tôi, được cho là truyền nhân y bát* của ông.
Ngoài ra có một đôi thầy trò, xuất thân là người trấn giếng, chiếc giếng bọn họ trông coi bởi vì phá dỡ xây lên nhà, ông tôi kéo bọn họ vào nhóm, Tần Đạo Gia muốn dạy đồ đệ xuống giếng học hỏi kinh nghiệm nên đồng ý.
Còn có ba người Quỷ Đạo, bọn họ muốn âm châu, chúng tôi lại cung cấp vật tư cho họ, liền cùng nhập bọn, trên đường phối hợp với nhau.
"(*truyền nhân y bát: môn đồ được truyền thụ tư tưởng, học vấn, kỹ năng.) Lộ Vô Quy hỏi:"Âm châu?Du Thanh Vi nói:Hạt châu quỷ, thứ trên người quỷ, hình như là kết tinh từ âm khí ngưng tụ, dính dương khí sẽ tan ra.Lộ Vô QuyỒ
"một tiếng, nhớ ra sau khi đánh chết quỷ có hơi lợi hại, sẽ rơi một ít mảnh vụn, mảnh vụn đó rơi trên mặt đất không lâu sau sẽ tan thành âm khí. Du Thanh Vi nói:"Năm 2007 thì tìm được miệng giếng này, ông tự mình đến xem qua, nói miệng giếng này quá hung, vẫn không dám xuống.
Lần này khuyên can đủ đường, ba người Quỷ Đạo đó cuối cùng đồng ý kết nhóm với người trấn giếng, hơn nữa có em, liền tới rồi.
"Lộ Vô Quy suy nghĩ một lát, hỏi:"Người Quỷ Đạo và người trấn giếng có mâu thuẫn?Du Thanh Vi nói:Đôi chút không hợp nhau, người trấn giếng nhìn thấy giếng Hoàng Tuyền vô chủ là thấy cái nào thì niêm phong cái đó, người Quỷ Đạo muốn mượn giếng Hoàng Tuyền đi âm tìm âm châu.
"Lộ Vô Quy hiểu. Nàng thầm nói:"Hóa ra là người trấn giếng chặn đường người Quỷ Đạo muốn đi." Nàng nhớ khi còn bé có một lần chính mình nhàm chán, mang một đống cục đá xếp thành một hàng trên bờ ruộng, có một người đi xe gắn máy đi ngang qua, nhìn qua cục đá rồi lại nhìn nàng, dừng xe gắn máy, rút ra dây nịt quấn hàng ở ghế sau xe liền muốn quất nàng.
Trang Phú Khánh ở trong đồng cách đó không xa thấy nàng bị người nọ đuổi theo, kiếm tảng đá rồi xông vù vù từ sườn núi nhỏ bên cạnh muốn đánh nhau với người nọ.
Sau đó người nọ lên xe gắn máy lượn đi mất, Trang Phú Khánh lập tức dạy dỗ nàng, bảo nàng dời đi cục đá không cho phép chắn đường nữa, nói là nếu có lần sau không cần người khác động thủ, ông ấy sẽ quất nàng.
Nàng suy nghĩ một lúc, lại cảm thấy không đúng.
Nếu như người trấn giếng không niêm phong lại giếng không người trông coi, người chung quanh sẽ gặp hại.
Chờ khoảng nửa giờ, từ trên đường đất có một chiếc xe việt dã lớn màu trắng loạng chòa loạng choạng lái tới, dừng ở sau xe của bọn họ.
Sau khi cửa xe mở ra, Tả Tiểu Thứ nhảy xuống từ buồng điều khiển. Cô nhìn thấy Lộ Vô Quy thì vẫy tay với Lộ Vô Quy, gọi: Tiểu muộn ngốc.
Du Thanh Vi kinh sợ mà nhìn Tả Tiểu Thứ, hỏi: Sao cô lại tới đây?
Tả Tiểu Thứ kêu lên:
"Cô xuống giếng mà lại không dẫn tôi theo!" Cô đi tới bên cạnh Du Thanh Vi, ôm lấy cổ Du Thanh Vi, hỏi:
"Biết cái gì gọi là đả hổ thân huynh đệ, thượng trận phụ tử binh* không?"
(*đả hổ thân huynh đệ, thượng trận phụ tử binh: nghĩa là hai anh em cùng đánh hổ, hai bố con cùng ra trận. Ý chỉ vai trò quan trọng của quan hệ máu mủ đối với việc nâng cao tinh thần binh lính trên chiến trường. )
Du Thanh Vi hỏi: Ông tôi đồng ý?
Tả Tiểu Thứ nói:
"Nếu tôi nhận được tin tức, Du gia gia không đồng ý cũng phải đồng ý thôi."
Một người đàn ông chừng năm mươi tuổi, mặc quần áo gió xuống xe, đi tới, nói:
"Sư phụ nói nha đầu này tính tình lỗ mãng, không dẫn nó tới, chốc nữa nó lại tự lén lút lẻn tới đây còn phiền toái hơn."
Ông ta đi tới bên người Lộ Vô Quy, nói:
"Vị này chính là Lộ tiểu thư nhỉ?"
Du Thanh Vi nói:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!