Cách hành như cách sơn. (Không trong nghề không biết tình hình của nghề đó.)
Tuy rằng Trang Hiểu Sanh đã từng nghe Du Thanh Vi nói qua giá cả của bùa lôi, nhưng chị chưa từng nghĩ tới dùng bùa trong tay Lộ Vô Quy đi đổi tiền, dưới cái nhìn của chị, những lá bùa đó ý nghĩa kỉ niệm lớn hơn ý nghĩa vật chất.
Về phần ba cái nguyên khí mà Lộ Vô Quy nói, mười năm khôi phục không được, chị cũng không hiểu nguyên khí Lộ Vô Quy nói rốt cuộc là cái gì, là khí trong lý luận Đông y, hay là chân khí trong tiểu thuyết võ hiệp.
Chị trông thấy khuôn mặt tái nhợt và con mắt trong veo của Lộ Vô Quy, chị vô thức mà tin tưởng Lộ Vô Quy xứng đáng lấy được căn nhà này. Nhưng làm trong công ty nhiều năm như vậy, so với tin tưởng trực giác, thì chị tin tưởng số liệu cùng sự thật hơn.
Chị nhớ tới cái giếng bỗng dưng xuất hiện trên sàn xi măng, nhớ tới sự thận trọng hôm nay của nhóm người Khưu đại sư, hai đồ đệ của ông, Du lão, Đường Viễn đối với chuyện tiếp ứng và sắp xếp công việc còn lại, cuối cùng chị vẫn tin Nhị Nha.
Chị thậm chí cảm thấy được, căn nhà này là Nhị Nha dùng mạng đổi lấy, ít nhất, căn nhà này đổi về mạng của Du Thanh Vi cùng Tả Tiểu Thứ.
Chị ôm chặt Lộ Vô Quy, khẽ nói:
"Tiền của Du lão cùng Du tổng cũng không phải dễ cầm đâu. Nhưng mà con người Tả tổng rất tốt, cô ấy nói cho, em cứ yên tâm cầm lấy đi."
Mặc dù Lộ Vô Quy ngại Trang Hiểu Sanh ôm nàng nóng, nhưng vùi vào trong vòng tay của chị Hiểu Sanh lại rất an tâm, nàng lại đau nhức cả người di chuyển không nổi, cứ mặc kệ cho chị Hiểu Sanh ôm lấy.
Nàng suy nghĩ một chút, nói:
"Chị Hiểu Sanh, trong mệnh em không tụ tài, nhà này cho chị."
Trang Hiểu Sanh vỗ nhè nhẹ vai Lộ Vô Quy, nói:
"Đừng nói linh tinh. Nhà mà đăng ký tên em thì làm gì còn chuyện mệnh không tụ tài?"
Lộ Vô Quy nói:
"Vậy sẽ phạm phải hình sát*. Giống như lần này nguyên khí bị hao tổn, tuy nói là đi cứu người, nhưng vẫn là em tham lam căn nhà này." Nàng tạm ngừng, lại chậm rì rì nói: "Em biết rõ quan hệ giữa em và nhà các chị, em đã lớn như vậy, ăn cơm, ăn bột đều là Trang Phú Khánh cùng vợ ông ấy cho, mặc quần áo đều là vợ Trang Phú Khánh cùng chị lấy cho em.
Nếu như em tặng không thứ gì đó cho các chị, đó là chuyển sát, sẽ đối với các chị không tốt, nhưng nhà các chị nuôi em nhiều năm như vậy, giúp em cùng ông nhiều như vậy, còn làm hậu sự cho ông, đây là các chị nên được. Các chị không cầm, thì em sẽ luôn luôn thiếu nợ, sẽ đối với em không tốt."
Nàng nói xong, phát hiện chị Hiểu Sanh ôm nàng chặt hơn rồi.
(*Hình sát là do dạng đường đi, ao hồ, sông suối có hình dạng xấu, tạo thành sát khí cho nhà ở. Những sát khí này thường đem lại ảnh hưởng xấu cho Dương trạch, nhẹ thì bệnh tật liên miên, nặng thì tai họa nghiêm trọng.)
Một lát sau, nàng mới nghe thấy Trang Hiểu Sanh nói:
"Nhị Nha, em không ngốc, thật sự."
Lộ Vô Quy nói: Em vốn không ngốc.
Trang Hiểu Sanh nở nụ cười, giơ lên ngón tay bóp bóp cái mũi của nàng.
Lộ Vô Quy suy nghĩ một chút, nói:
"Chị Hiểu Sanh, đến khi chị nuôi nổi Trang Phú Khánh cùng vợ ông ấy, thì đón bọn họ ra đi."
Trang Hiểu Sanh hỏi: Vì sao?
Lộ Vô Quy nói:
"Phong thủy của thôn Liễu Bình bị phá rồi."
Trang Hiểu Sanh suy nghĩ một chút, nói:
"Chị nhìn không ra thôn Liễu Bình có gì khác biệt với trước kia. Nếu nói khác biệt, vậy người trẻ tuổi đều đi thành thị lang bạt, thanh niên trong thôn ít đi. Đây là hiện tượng phổ biến xuất hiện trong nông thôn bây giờ. Lúc ăn Tết cũng rất náo nhiệt mà."
Lộ Vô Quy không nói chuyện. Thứ nàng nhìn thấy chị Hiểu Sanh không nhìn thấy, nói ra, chị Hiểu Sanh sẽ không tin.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!