Lúc năm giờ đồng hồ, Du Thanh Vi đúng giờ gõ vang cửa văn phòng của Trang Hiểu Sanh, nói: Tan việc rồi. Cô thấy Trang Hiểu Sanh trên tay không ngừng, mắt còn lướt nhanh nhìn thời gian một cái.
Cô dựa vào cửa ra vào, ngón tay linh động mà thưởng thức quạt giấy tinh xảo trong tay, nói:
"Tôi không phản đối cô tăng ca công tác vì mẹ tôi, nhưng mà xin đừng nên chậm trễ thời gian của tôi có được không?"
Trang Hiểu Sanh ngẩng đầu nhìn Du Thanh Vi, nói:
"Nói như cô không có cổ phần công ty vậy." Chị khép lại máy tính, gọi Lộ Vô Quy đang ngồi đờ đẫn đối diện ở văn phòng chị: Nhị Nha, đi thôi.
Lại nói với Du Thanh Vi:
"Cô dường như rất để tâm Nhị Nha?"
Du Thanh Vi đưa mắt nhìn Trang Hiểu Sanh, hơi đắc ý nói:
"Dĩ nhiên, hôm nay tôi nhặt được cái bảo vật lớn."
Trang Hiểu Sanh nói:
"Vậy thì thật được Du tổng hậu đãi rồi." Lại thành tâm thành ý nói: Xin chiếu cố nhiều.
Cây quạt của Du Thanh Vi thoáng lắc lư ở trước mặt Lộ Vô Quy hai mắt không chớp, gọi: Hồi hồn. Không thấy Lộ Vô Quy có động tĩnh, nâng lên cây quạt liền muốn đi gõ trán Lộ Vô Quy, bị Trang Hiểu Sanh đưa tay ngăn lại.
Cô thấy Trang Hiểu Sanh đưa tay che ở trên trán tiểu muộn ngốc, e sợ tiểu muộn ngốc bị bắt nạt nhỉ, than thở:
"Quả thật là ruột thịt rồi."
Lộ Vô Quy lặng yên đi theo sau lưng Trang Hiểu Sanh cùng Du Thanh Vi lên lầu từ cầu thang.
Du Thanh Vi đi trước dẫn đầu, chậm rãi thản nhiên đi lên lầu, còn ngân dài giọng nói êm dịu tản mạn:
"Chúng tôi làm nghề này, có đôi khi thể trạng rất quan trọng, cho nên, có thể đi cầu thang thì kiên quyết không muốn đi thang máy, vì tổ quốc tiết kiệm một ít điện cũng tốt mà."
Lộ Vô Quy liếc nhìn lúc Du Thanh Vi nói chuyện, bàn tay nắm cây quạt có hơi nhếch lên lan hoa chỉ, đột nhiên cảm thấy Du Thanh Vi nhất định là sinh sai niên đại rồi, nên sinh ra sớm trước một trăm năm hoặc hai trăm năm mới đúng.
Nàng đi theo sau lưng Du Thanh Vi tiến vào cửa chính thì thấy được một quầy tiếp tân, bên trái lại là một tấm cửa lớn, đi vào cửa lớn chính là một cái bình phong phúc lộc thọ hỉ, vòng qua bình phong đập vào mắt chính là đại sảnh bày biện gia cụ bằng gỗ, phương hướng thần vị của đại sảnh cúng bái tượng Tam Thanh, nhìn chất liệu như là bạch ngọc chạm trổ.
Sau khi Du Thanh Vi vào cửa, dẫn Lộ Vô Quy đi đến phía trước Tam Thanh, cung cung kính kính dâng ba nén hương, nói:
"Sáng tối ba nén thanh hương, đây là quy tắc."
Lộ Vô Quy nói:
"Tôi không bái Tam Thanh, chỉ quỳ Thiên Địa."
Du Thanh Vi nói:
"Vào miếu thắp hương, nhập môn bái Phật, đây là quy tắc." Cô lại nhìn từ trên xuống dưới đánh giá Lộ Vô Quy một lần, nói:
"Em không bái Tam Thanh, sẽ không sợ lúc mời thần làm phép mất linh?"
Lộ Vô Quy nói:
"Tu đạo trước tu thân, cầu người trước cầu mình."
Du Thanh Vi nói:
"Giờ tôi là sếp, tôi nói vào cửa phải dâng hương, không dâng hương một lần trừ một trăm tệ."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!