Chương 132: (Vô Đề)

Sau khi Tả Tiểu Thứ trở lại nhà khách, Du Thanh Vi lại cho cô một xấp tiền, nói cho Tả Tiểu Thứ buổi tối Trang Phú Khánh và Trang Bảo Quốc có thể sẽ muốn mời người ta ăn cơm, nhờ Tả Tiểu Thứ tìm cơ hội âm thầm đưa tiền cho Trang Phú Khánh và Trang Bảo Quốc.

Lộ Vô Quy ôm Ly Long Bát Quái Bàn trong lòng ngồi ở trên giường nhìn Du Thanh Vi cho Tả Tiểu Thứ tiền. Bình thường mà nói, đánh cho người ta bị thương bị tàn phế đều phải ngồi tù đền tiền.

Nàng đợi Du Thanh Vi tiễn Tả Tiểu Thứ, lúc xoay người trở về phòng nhìn về phía nàng, mới buồn bã nói:

"Em bẻ gãy xương của bọn hắn gây thêm phiền toái cho chị và Trang Phú Khánh."

Du Thanh Vi ngồi ở bên người Lộ Vô Quy, nói:

"Người khác đến cửa gây sự, chúng ta dĩ nhiên không thể mặc cho người ta ức hiếp. Đây là bọn họ gây chuyện, đánh rồi thì thôi." Cô lại hỏi Lộ Vô Quy trước đó ăn máu xương và la hét muốn giết người là xảy ra chuyện gì.

Lộ Vô Quy trong lòng buồn rầu bĩu môi nói:

"Lúc ấy rất là giận, muốn giết người, nhưng mà biết không thể giết người, em sợ mình không khống chế được, liền ăn cái gì đó, khi đó em lại không biết ăn cái gì, chỉ đành ăn tro cốt của mình."

Nàng dừng lại, nói:

"Sau đó Tả Nhàn cho em ăn nhang, tâm tình em tốt lên, liền không muốn giết người nữa." Nàng hé miệng cười một tiếng với Du Thanh Vi, nói:

"Nếu có nến ăn thì tốt hơn."

Du Thanh Vi đáp lại: Được.

Cô lại nói:

"Có điều, không thể ăn ở đây, đợi sau khi trở về, ăn ở nhà."

Lộ Vô Quy Dạ một tiếng. Nàng nghe thấy tầng dưới vang lên giọng của Thái Phân:

"Nhị Nha còn ở trên tầng không? Nhị Nha nhà tôi ở trên tầng chứ?" Nàng vọt tới bên cửa sổ, đẩy cửa ra vẫy tay gọi: Thái Phân.

Thái Phân nhìn thấy nàng, liền vọt vào nhà khách.

Không bao lâu, Lộ Vô Quy liền nghe thấy tiếng bước chân của Thái Phân từ đầu cầu thang truyền thẳng tới cửa, sau đó liền thấy Thái Phân vội vội vàng vàng đi vào, hỏi:

"Nhị Nha, con không sao chứ? Ta nghe người ta nói con trúng tà còn ăn tro cốt..."

Lộ Vô Quy tỏ vẻ ngây thơ nhìn Thái Phân, hỏi: Có à? Nàng nghiêng đầu nhìn Du Thanh Vi, rồi lại nhìn Tả Nhàn.

Du Thanh Vi nói:

"Dì Thái, không sao rồi."

Thái Phân hỏi:

"Con bẻ gãy xương tay của Cẩu Oa và Tứ Lại Tử?"

Lộ Vô Quy thoáng cái tóm lấy Du Thanh Vi, giơ tay lên không dùng lực quạt một cái, bàn tay rơi nhẹ trên mặt Du Thanh Vi, nhưng động tác kia lại vô cùng tàn bạo, nàng nói:

"Bọn họ tát con như vậy, con liền ù một tiếng chẳng biết gì cả."

Tả Nhàn tức thì nhìn Lộ Vô Quy với cặp mắt khác xưa! Con bé mấy phút trước còn nhớ rõ, bây giờ liền thành

"Ù một tiếng chẳng biết gì cả" .

Thái Phân liền Ối một tiếng:

"Bọn họ đánh con? Ta..." Nhìn khắp nơi, dường như đang tìm cây gậy muốn đi đánh nhau với người ta, lại nghĩ một hồi, gọi điện thoại cho Trang Phú Khánh, điện thoại vừa kết nối liền mắng: "Trang Phú Khánh, Nhị Nha bị người ta đánh, sao ông không nói với tôi! A, tôi thật vất vả nuôi con gái lớn như vậy, tôi còn không nỡ động một đầu ngón tay, bọn họ nói đánh là đánh!

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!