Đột nhiên phát sinh chuyện ngoài ý muốn là Hô Diên Ngạo Bác bỗng nhiên tử vong.
Cái chết của Hô Diên Ngạo Bác lại một lần nữa châm lên ngọn lửa hi vọng cho giấc mộng thành Chủ tịch Thành phố của Đại Gia, nhưng lần này Đại Gia đã học được cách thông minh, sau lưng tung hỏa mù nói chuyện gã được điều đến Hoàng Lương làm Chủ tịch Thành phố giống như trong dự liệu của gã, tin tức vừa truyền đi, ban Tổ chức Tỉnh ủy liền đề danh người khác làm chức Chủ tịch Thành phố Hoàng Lương.
Đại Gia lại càng thêm chắc chắn ở tỉnh có một thế lực đang cố ý ngắm bắn vào con đường thăng chức của gã, ở Tỉnh ủy gã đã đi vào ngõ cụt, muốn có chút thành tựu là điều không thể, vậy thì chỉ có một con đường có thể đi, thoát khỏi phạm trù Tỉnh ủy, chuyển đến hệ thống thuế quốc gia, nơi Tỉnh ủy có sức ảnh hưởng tương đối yếu, có lẽ còn có khả năng phát triển sự nghiệp.
Cục thuế của tỉnh thuộc quyền lãnh đạo của Cục thuế quốc gia, mặc dù Tỉnh ủy cũng có quyền quản lý Cục thuế của tỉnh nhưng đem so sánh thì sức ảnh hưởng có hạn.
Bởi suy nghĩ như trên mà Đại Gia bày tỏ rõ ràng quan điểm của mình, thoát khỏi vòng tròn Tỉnh ủy trước sau đó mới nói đến chuyện đến Cục thuế của tỉnh để đảm nhận chức Phó cục trưởng cũng được, chỉ cần thoát khỏi phạm trù Tỉnh ủy, sau này phát triển ở hệ thống thuế quốc gia thì không gian lớn hơn nhiều.
Chương Hệ Phong sau khi biết được suy nghĩ của Đại Gia liền lập tức bày tỏ sự ủng hộ. Chương Hệ Phong nói được làm được, sau đó liền tiến cử Đại Gia cho Tỉnh ủy, đề bạt Đại Gia làm chức Phó cục trưởng Cục thuế của tỉnh, Phó bí thư Đảng.
Kết quả lại chịu sự ngăn cản mãnh liệt.
Trưởng ban tổ chức Tỉnh ủy Hồ Tuấn Nghị và Trưởng ban Thư ký Tỉnh ủy Mộc Quả Pháp lập tức biểu thị phản đối Đại Gia nhận chức.
- Lần trước nữa tôi đề cử đồng chí Đại Gia làm Chủ tịch Thành phố Kỳ Phụ hoặc Bí thư Thành ủy Tần Đường thì các anh cho rằng thời gian anh ta nhận chức Phó giám đốc quá ngắn không thể thông qua.
Lần trước tôi tiến cử đồng chí Đại Gia đi ra ngoài tỉnh đảm nhiệm chức Phó Chủ tịch thường trực , các anh vẫn phản đối, nói xấu về Đại Gia trước mặt Ban tổ chức tỉnh Dự.
Thôi được, đồng chí Đại Gia thâm niên ngắn không đủ để đảm nhận chức Bí thư Thành ủy hoặc Chủ tịch Thành phố, càng không đủ tư cách đảm nhận chức Phó Chủ tịch thường trực ...
- Nhưng lần này chỉ là điều chỉnh cân bằng, các anh lại nói này nói nọ, tại sao tôi muốn đề bạt một người mà lại khó như vậy? Năng lực làm việc của đồng chí Đại Gia rất tốt, dám làm dám chịu, hào hùng trượng nghĩa, tuổi trẻ tài cao.
Đối với những cán bộ mới khai thác được như thế này nên phá lệ sử dụng, chẳng lẽ ngay cả Thư ký của mình mà tôi cũng không hiểu sao, không thể sắp xếp cho anh ta, tôi còn có thể sắp xếp cán bộ, lãnh đạo bọn họ sao?
Nếu ngay cả Thư ký của mình tôi cũng không hiểu rõ, vậy thì Trung ương làm sao tin được tôi có thể làm tốt công việc của tỉnh Yến chứ? Chuyện ngày hôm nay, mọi người cùng thảo luận một chút, nhất định phải đánh giá công bằng về đồng chí Đại Gia.
Tôi đợi biểu quyết của mọi người, cũng tôn trọng ý kiến của mọi người, dựa theo nguyên tắc đa số thắng thiểu số, xem xem ai tin mắt nhìn người của tôi và cách làm người của đồng chí Đại Gia.
Mặc dù lời nói của Chương Hệ Phong có ý uy hiếp, hơn nữa nói đến mức không còn đường rút, vào lúc biểu quyết cuối cùng, mặc dù Đại Gia được nhận chức nhưng lại dựa vào ưu thế nhỏ bé sáu phiếu ủng hộ năm phiếu phản đối mới được thông qua, nói cách khác, vẫn không ít người ở Tỉnh ủy phản đối Chương Hệ Phong và Đại Gia.
Sau khi Đại Gia được nhận chức Phó cục trưởng cục thuế, bề ngoài là một lần chuyển vị trí nhưng chức vụ thì vẫn như vậy nhưng ý nghĩa vô cùng khác thường. Chủ yếu là gã thoát khỏi phạm trù Tỉnh ủy, con đường sau này rộng mở.
Đồng thời sau khi Đại Gia làm Phó cục trưởng cục thuế quốc gia, còn cài mai phục, chức Phó chủ nhiệm văn phòng Tỉnh ủy của gã không bị mất đi.
Loại thân phận kiêm hai chức này, Trưởng ban Thư ký Tỉnh ủy Mộc Quả Pháp cho rằng không hợp quy cách, Trưởng ban tổ chức Tỉnh ủy Hồ Tuấn Nghị cũng cho rằng có vấn đề.
Vốn dĩ Ban tổ chức Tỉnh ủy có quyền cách chức Phó chủ nhiệm Văn phòng Tỉnh ủy của Đại Gia, theo như thường lệ, quan viên cấp Phó chủ nhiệm bị miễn chức, Ban tổ chức chỉ cần nêu tên và thông qua thảo luận ở hội nghị ủy viên thường vụ là có thể thông qua.
Nhưng sau khi Chương Hệ Phong lên nhận chức, để tăng thêm quyền lực, nuốt trọn Tỉnh ủy, nói cách khác miễn chức này không cần bắt buộc phải thảo luận, do Tỉnh ủy trực tiếp quyết định.
Mà do Tỉnh ủy trực tiếp quyết định thì Chương Hệ Phong không cần nói nhiều, ai sẽ chủ động nói đến chức vụ Phó chủ nhiệm văn phòng Tỉnh ủy của Đại Gia chứ? Vì vậy vị trí Phó chủ nhiệm của Đại Gia cũng bởi vì quên có chọn lọc mà không ai hỏi đến, được giữ lại luôn.
Trước mặt cơ hội có bốn loại người, loại người thứ nhất sáng tạo ra cơ hội, loại người thứ hai đi tìm cơ hội, loại thứ ba chờ đợi cơ hội, loại thứ tư lỡ mất cơ hội. Đại Gia hiển nhiên không phải loại người thứ ba thứ tư.
Nếu nói lúc đầu gã là loại người thứ hai thì sau khi gã lên chức Phó cục trưởng Cục thuế liền trở thành loại người số một.
Rất nhiều người đều tưởng Chương Hệ Phong do sơ sót mới bảo lưu chức vụ phó chủ nhiệm văn phòng tỉnh ủy của Đại Gia, nhưng sự thật chứng minh, hành động bảo lưu phó chủ nhiệm văn phòng tỉnh ủy, là một chiêu hay được Đại Gia thiết kế tỉ mỉ
Trước khi đến Thành phố Yến, Quan Doãn đã nghiên cứu một cách có hệ thống và toàn diện về Đại Gia. Hắn chú ý đến một hiện tượng lạ thường chính là dưới biểu hiện kiêu ngạo của Đại Gia lại là một trái tim tính toán kín kẽ cẩn thận.
Nói cách khác, ấn tượng phổ biến mà Đại Gia để lại trong lòng người khác là sự kiêu ngạo và cuồng vọng, nông cạn chẳng biết gì; nhưng thực ra không phải, sự kiêu ngạo và cuồng vọng là lớp vỏ bảo vệ. Gã ở phía sau lớp bảo vệ đó, thật ra rất có tâm cơ và vì tiền đồ của mình mà sắp xếp chu đáo mỗi bước.
Nếu chỉ nhìn thấy sự nông cạn của Đại Gia mà không phát hiện chỗ hơn người của gã thì đó là cách nhìn phiến diện đối với Đại Gia, cũng là hiểu biết phiến diện về gã.
Lúc đầu Quan Doãn cũng bị biểu hiện bên ngoài của Đại Gia mê hoặc, tưởng là Đại Gia chẳng qua chỉ là tên phá gia chi tử đắc ý vênh váo chốn quan trường, nhưng sau khi Quan Doãn nghiên cứu một cách hệ thống về mỗi bước thăng quan tiến chức trong con đường làm quan của Đại Gia, hắn kinh ngạc phát hiện hóa ra Đại Gia rất thận trọng, luôn đi trước người khác một bước, là một cao thủ quan trường không hơn không kém.
Nếu là cao thủ quan trường, tại sao lại thể hiện mình là người cuồng vọng? Phải biết trong chốn quan trường, tối kỵ nhất là phách lối và liều lĩnh, hận nhất là ỷ thế hiếp người
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!