Chương 506: Đủ loại chuyện cũ

Đúng lúc Hoàng Hán và Sở Triều Huy đang âm thâm sắp xếp kế hoạch và nói chuyện với nhau, trong phòng của bệnh viện, sau khi Quan Doãn và Tề Ngang Dương tỉnh lại, cũng bắt đầu nói chuyện với nhau.

- Thế nào, trúng một cước trên bụng cảm giác như thế nào?

Quan Doãn cười híp mắt hỏi Tề Ngang Dương.

- Cậu còn không biết xấu hổ, tôi là vì cứu cậu mới bị Đại Gia đá một cước, mẹ kiếp.

Tề Ngang Dương nhếch miệng.

- Một ngày nào đó, tôi sẽ đá lại, nếu không sẽ bị thua thiệt.

- Đúng vậy, tôi cũng phải đánh trả, bị một cục gạch nện vào người, còn thiệt hơn cả anh.

Quan Doãn cười ha hả.

- Tuy nhiên, đầu của Đại Gia đập trúng vào tàng cây cũng không ổn rồi.

- Đại Gia gieo gió gặt bão.

Sinh khí Tề Ngang Dương hiện tại dồi dào, làm gì có dáng vẻ bị thương, y từ trên giường nhảy xuống đất.

- Quan Doãn tôi nói với cậu này, chúng ta phải ở lại trong bệnh viện mấy ngày nữa mới được?

- Cố gắng ở vài ngày đi, chịu khó nghỉ ngơi một chút, có phải hay không?

Quan Doãn vui tươi hớn hở cũng bước xuống giường, ngoại trừ bên ngoài vai băng bó một chút, không có vết thương sâu nào, cũng vui vẻ giống Tề Ngang Dương.

- Cũng đúng lúc tránh gió gần đây.

- Người đi Chương Trình, khi nào mới cho ra kết quả?

Tề Ngang Dương hỏi.

- Phỏng chừng một hai ngày.

Quan Doãn nói.

- Kết quả thật sự đã được định trước, hiện tại vấn đề của Đại Gia đã được công khai rồi, nhưng Chương Hệ Phong dốc sức bảo vệ, Đại Gia hiện chưa bị Ủy ban Kỷ luật điều tra.

- Cũng lạ, Đại Gia cũng không phải là con riêng của Chương Hệ Phong, Chương Hệ Phong làm sao lại bảo vệ y như vậy? Vả lại Chương Hệ Phong cũng không phải không có con, hơn nữa y chưa hẳn đã đối xử với con tốt như vậy, như vậy y bảo vệ Đại Gia xuất phát từ tâm lý gì?

Tề Ngang Dương hoàn toàn không muốn đi ngủ, tuy rằng đêm đã khuya, khắp nơi đã yên tĩnh, đây là thời cơ tốt dễ chìm vào giấc ngủ, y lại hưng phấn quá độ.

Tề Toàn và Hạ Đức Trường ngồi cạnh giường bệnh chút cũng đi nghỉ ngơi rồi. Dù sao Phó bí thư tỉnh ủy và Phó trưởng ban thường trực của ban Tổ chức Tỉnh ủy, không thể trực bên giường cả đêm. Chủ yếu nhất là, hai người đều biết rằng Quan Doãn và Tề Ngang Dương hiện không sao, trong lòng cũng an tâm.

Hơn nữa Tề Toàn biết rõ, phải tiếp tục thảo luận bước tiếp theo.

Có một số việc trong lòng Tề Toàn nắm chắc là được rồi, ví như Tề Ngang Dương và Quan Doãn xem ra ngấm ngầm càn quấy, kỳ thật thủ đoạn hay chưa hẳn dùng đường ngoắt nghéo để đi tơi nơi sâu thẳm.

Nhưng thủ đoạn không mấy quang minh chính đại, không phù hợp nguyên tắc của ông, nói đi cũng phải nói lại, không phù hợp nguyên tắc của ông, ông giả vờ không biết là được rồi, cũng không cần ngăn cản Quan Doãn và Tề Ngang Dương.

Tuổi trẻ, cũng nên có phương thức làm việc riêng của tuổi trẻ, chỉ cần không gây ra quá nhiều tai vạ, phía sau có ông chịu trách nhiệm, ắt sẽ không đến nổi quá loạn.

Tề Toàn muốn đi nghỉ ngơi cũng phù hợp với ý của Hạ Đức Trường. Hạ Đức Trường vội vàng sắp xếp phòng ở bệnh viện cho Tề Toàn, là một buồng xép. Tề Toàn ở bên trong, Hạ Đức Trường ở bên ngoài, an bài như thế, cũng khiến cho Bí thư Tề Toàn không có cách nào, đành phải lại mở ra một phòng khác.

Về phần buổi tối Hạ Đức Trường làm thế nào đưa ra quyết tâm dựa vào Tề Toàn, hai người lại bàn luận những việc gì, không thể nào biết được. Dù sao Quan Doãn tin, có cơ hội tốt như vậy Hạ Đức Trường sẽ không bỏ lỡ, nếu không phải hắn và Tề Ngang Dương đồng thời nằm viện.

Hạ Đức Trường muốn ở cùng phòng với Tề Toàn, chỉ sợ chờ khi y mãn nhiệm kỳ ở Tỉnh Yến cũng không có cơ hội.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!