Ôn Lâm hoảng sợ:
- Anh ta làm gì em hả?
Trong ánh mắt đầy thâm ý liếc Quan Doãn một cái.
Quan Doãn nghĩ thầm rằng, Ôn Lâm tức giận gì chứ, ánh mắt của cô rõ ràng là hoài nghi hắn động tay động chân với Ngõa Nhi, phụ nữ thật sự là tưởng tượng còn hơn nhiều so với nam nhân
- Vương Xa Quân nói, anh Quan và chú Lãnh liên hợp đối phó ba em.
Ngõa Nhi thở phì phì trừng mắt nhìn Quan Doãn, dường như Quan Doãn đã thành người đáng ghét nhất trong tưởng tượng của cô.
Ôn Lâm vừa cười vừa liếc mắt nhìn Quan Doãn một cái, đem Ngõa Nhi kéo sang một bên, nhỏ giọng nói vài câu gì đó, Ngõa Nhi lập tức tươi cười rạng rỡ, vui vẻ chạy đến trước mặt Quan Doãn, lấy ra một viên kẹo đưa tới tay Quan Doãn:
- Anh Quan, ngoan thì sẽ có kẹo ăn.
Quan Doãn dở khóc dở cười, nhận kẹo của Ngõa Nhi đưa cho, vẻ mặt nghi hoặc nhìn về phía Ôn Lâm. Ôn Lâm cười, mắt nhấp nháy, ý tứ là bí mật, không nói cho anh.
Không nói cho thì thôi, Quan Doãn bây giờ còn không có công sức hầu tiếp, hắn đem kẹo cho vào túi, sờ sờ đầu Ngõa Nhi:
- Ngõa Nhi ngoan, anh đi báo cáo công tác trước, em chơi với chị Ôn nhé.
- Vâng!
Ngõa Nhi gật gật đầu cười tủm tỉm.
- Buổi tối phải cùng nhau ăn cơm, được không? Em và chị Ôn chờ anh.
Quan Doãn càng thêm nghi hoặc, Ngõa Nhi ngay từ đầu không thích Ôn Lâm, ngay cả ở cùng một chỗ với Ôn Lâm cũng không muốn, sao một câu của Ôn Lâm đã khiến cô gọi chị Ôn rất thân thiết? Lại nhìn Ôn Lâm cười đến thần bí mà vui vẻ, hắn cũng liền ha hả cười:
- Được, buổi tối nếu Chủ tịch huyện Lãnh không có việc, anh nhất định cùng hai người đẹp Ngõa Nhi và Ôn Lâm ăn tối.
Quan Doãn chân trước vừa mới đi, Ngõa Nhi sau lưng liền đóng cửa phòng, nhỏ giọng mà thần bí hỏi han:
- Chị Ôn, lời chị vừa nói là thật chứ?
Ôn Lâm gật đầu:
- Đương nhiên là thật, Vương Xa Quân vừa ghen tị bộ dạng đẹp trai của Quan Doãn, lại ghen tị bằng cấp Quan Doãn hơn hắn, cho nên hắn luôn thích nói xấu Quan Doãn khắp nơi
Ngõa Nhi vẻ mặt hưng phấn, hai tay ôm má:
- Vậy... Hắn có ở trước mặt chị có nói xấu anh Quan không?
- Đương nhiên nói chứ.
Ôn Lâm nghiêng đầu ngẫm nghĩ một chút.
- Chẳng những nói, mà còn nói rất nhiều.
- À, em hiểu rồi.
Ngõa Nhi vẻ mặt như bừng tỉnh lại.
- Vương Xa Quân ở trước mặt em nói xấu anh Quan, là muốn em chán ghét anh Quan, không cho em thích anh Quan. Như vậy hắn ở trước mặt chị nói xấu anh Quan, khẳng định cũng là không muốn chị thích anh Quan, chị Ôn, chị thích anh Quan, hay là không thích anh Quan?
Cô bé có tâm mắt, không hỏi Ôn Lâm là thích Quan Doãn hay là Vương Xa Quân, mà lại hỏi cô có thích Quan Doãn hay không, tương đương là một cái bẫy cho cô tự nhảy vào
Ôn Lâm thật đúng là thiếu chút nữa mắc mưu, bật thốt lên nói ra đương nhiên là thích Quan Doãn... Tuy nhiên vẫn còn may, cuối cùng lời nói trong miệng vòng vo liền biến thành:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!