Chương 2: Hiện trạng huyện Khổng

Lãnh Phong khoát tay, không đợi Quan Doãn tiếp tục nói tiếp, lại nói sang phương diện khác:

- Cậu là sinh viên tốt nghiệp đại học Bắc Kinh, làm thông tín viên cho tôi, nhân tài không được trọng dụng

Lãnh Phong nói lời này là có ý tứ gì?

Tim Quan Doãn không tự chủ mãnh liệt đập mạnh vài cái, đang muốn mở miệng khiêm tốn vài câu, Lãnh Phong lại phất phất tay:

- Cậu đi trước đi

Đợi bóng dáng Quan Doãn đi qua chậu hoa hồng ngoài cửa sổ thẳng đến phòng Thư ký hướng đông, Lãnh Phong mới thu hồi ánh mắt, không chút để ý nhìn nhìn tài liệu Quan Doãn đệ trình, vẫn chưa chuyên chú

Thuận tay cầm lấy tài liệu của Quan Doãn, Lãnh Phong tùy ý lật vài trang, không xem kỹ, thì ném trở lại mặt bàn.

Bỗng nhiên trên mặt biến đổi, nhớ tới cái gì, lại nhanh chóng cầm lấy tài liệu, còn chăm chú mà cẩn thận đọc qua một lượt

Lãnh Phong vẻ mặt từ lạnh lùng biến thành kinh ngạc, kinh ngạc qua đi, lại có chút là niềm vui bất ngờ, qua hồi lâu, ông nhẹ nhàng khép lại tài liệu, trên mặt toát ra vẻ tươi cười đã lâu không thấy, tuy rằng vẻ tươi cười rất nông rất ngắn ngủi, nhưng đối với Lãnh Phong được mọi người gọi là mặt lạnh lạnh tâm mà nói, đã là vô cùng khó gặp

Sau một lúc lâu, Lãnh Phong cầm lấy bút, lại mở ra tài liệu của Quan Doãn, cẩn thận phê bình chú giải lên trên mặt

Quan Doãn rầu rĩ rời khỏi căn phòng lớn của Lãnh Phong, nhẹ nhàng đóng cửa, tâm tình phức tạp.

Lãnh đạo nói chuyện đều không phải là bắn tên không đích, khẳng định thâm ý sâu sắc, cũng không biết Lãnh Phong cố ý chỉ ra thân phận sinh viên tốt nghiệp đại học Bắc Kinh của hắn là có dụng ý gì, Quan Doãn càng nghĩ càng không hiểu, bước chân liền càng thêm nặng nề hơn, khiến cho hắn đối với hậu quả không thể biết trước mà hành động hôm nay đem đến, lại càng lo lắng thêm vài phần

Đi được vài bước, quay đầu lại nhìn thoáng qua cửa chính màu đỏ sậm của phòng làm việc Chủ tịch huyện, nhớ tới văn phòng rộng thùng thình và xa hoa của Lãnh Phong, bất an trong lòng càng thêm mãnh liệt vài phần.

Văn phòng của Lãnh Phong là 101, vốn là văn phòng của Lý Dật Phong, trước khi Lãnh Phong chưa đến nhận chức, Lý Dật Phong vẫn làm việc ngay tại văn phòng 101. Văn phòng 101 cũng là văn phòng rộng nhất sáng sủa nhất, hơn nữa vị trí cũng tốt nhất.

Nhưng sau khi Lãnh Phong đến nhận chức, Lý Dật Phong chủ động nhường ra văn phòng 101, chuyển sang văn phòng 102 làm việc.

Lý Dật Phong làm như vậy cũng không phải là khiêm nhượng, chốn quan trường, bí thư không có chuyện khiêm nhượng đối với Chủ tịch huyện, mà là Lý Dật Phong nghe theo đề nghị của Vương Xa Quân, từ tòa nhà phía tây dọn sang tòa nhà phía đông

Huyện ủy Huyện Khổng tọa lạc tại trung bộ huyện thành, tọa nam triều bắc, diện tích không nhỏ, toàn bộ trụ sở xây thành một hình chữ nhật, một con đường chính ở giữa xuyên thẳng từ nam đến bắc, khiến trụ sở chia thành tòa nhà phía tây và tòa nhà phía đông

Huyện ủy và chính phủ ở một chỗ làm việc, vốn là Huyện ủy ở phía tây, chính phủ ở phía đông, nhưng sau khi Vương Xa Quân nói một câu, Lý Dật Phong chẳng những lập tức từ văn phòng 101 của tòa nhà phía tây dọn sang văn phòng 102 của tòa nhà phía đông, y còn uyển chuyển chuyển cáo Lãnh Phong, hy vọng địa điểm làm việc của phủ bộ máy chính và Huyện ủy đổi một chút.

Vương Xa Quân vốn nói thế nào thì không thể nào khảo chứng, nhưng đại ý là: Mặt trời mọc từ hướng đông, sẽ chiếu vào tòa nhà phía đông trước tiên nhất.

Ở mặt ngoài là chỉ Đông Phương vi tôn, một hàm nghĩa sâu hơn là gió đông thổi bạt gió tây. Hoặc là nói, hướng đông số đỏ, mặt trời lên, là chỗ được mặt trời chiếu rọi trước nhất, vận làm quan mạnh nhất.

Người trong quan trường rất để ý chi tiết, Lý Dật Phong lại là một người chuyện gì cũng chú ý, y sẽ không để sự tình gió tây áp đảo gió đông phát sinh.

Kiến trúc Huyện ủy tất cả đều là nhà trệt, không có nhà lầu, văn phòng phía đông sắp xếp theo số chẵn, phía tây xếp theo số lẻ, sau khi Huyện ủy dọn sang văn phòng phía động, văn phòng nhân vật số một là 102, khiến cho Lý Dật Phong cả người không được tự nhiên, y liền muốn đem số phòng sắp xếp toàn bộ đổi lại hết, sau cũng lại là Vương Xa Quân nói một câu nói, y mớidập tắt tâm tư.

Lời Vương Xa Quân nói chỉ có tám chữ:

- Chuyện tốt thành đôi, vận may thành đôi

Vừa nghĩ tới Vương Xa Quân, Quan Doãn liền trong lòng bất đắc dĩ, quầng sáng đại học Bắc Kinh trên đầu hắn có chói mắt đi nữa, cũng không bằng bối cảnh của Vương Xa Quân có một người cậu là Phó bí thư huyện ủy

Người tâm phúc bậc nhất Huyện ủy có thể khiến Bí thư huyện ủy Lý Dật Phong nói gì nghe nấy

- Vương Xa Quân, vừa không là lãnh đạo Huyện ủy cấp quan trọng, cũng không phải lãnh đạo Huyện ủy tiền nhiệm, mà chỉ là một thanh niên 24 tuổi đầu, hơn nữa, anh ta với Quan Doãn còn là đồng sự, cùng là thông tín viên Huyện ủy.

Lãnh đạo Huyện ủy không đủ sắp xếp thư ký, nhưng Bí thư huyện ủy và Chủ tịch huyện cũng không thể mọi chuyện đều tự mình động thủ, bên người luôn cần một nhân vật chạy vặt, thông tín viên chính là nhân vật thư ký.

Một số huyện lớn hoặc thị xã cấp huyện, thông tín viên của bí thư đều là nửa che nửa dấu trực tiếp xưng là thư ký, nhưng huyện Khổng là huyện nhỏ, vẫn tiếp tục sử dụng cách gọi thông tín viên.

Huyện ủy tổng cộng có ba thông tín viên, Quan Doãn là một, Vương Xa Quân cũng là một, còn có một người là Ôn Lâm. Ba người đều là sinh viên tốt nghiệp năm rồi, khởi điểm giống nhau, nhưng một năm sau nhân sinh gặp phải khác biệt rất lớn.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!