Sao có khả năng nhẹ nhàng khéo léo mà ăn ý như vậy!
Mọi người ngơ ngác nhìn nhau, không thể hiểu nổi. Đã hơn nửa năm nay, Lãnh Phong luôn chống đối Lý Dật Phong. Mặc kệ đối mặt với bao nhiêu áp lực cũng chưa bao giờ đồng ý lùi bước.
Thậm chí còn có tin đồn truyền ra, khi Thành ủy có ý kiến lớn với anh ta, muốn anh ta dời huyện Khổng, anh ta vẫn làm theo ý mình. Sao đột nhiên ở Thành ủy vừa mới điều Đạt Hán Quốc đi, đề Quách Vĩ Toàn lên thì lập tức tước vũ khí đầu hàng? Không phải phong cách của Lãnh Phong.
Lãnh Phong cũng không thể không kiên cường đến mức như vậy.
Sau khi mọi người hết kinh ngạc, lại nghĩ tới câu nói sau cùng của Lãnh Phong, lập tức vểnh lỗ tai lên muốn nghe xem điều kiện tiên quyết của Lãnh Phong là cái gì.
Lý Dật Phong thản nhiên nói:
- Ồ… đồng chí Lãnh Phong. Dự án đập nước sông Lưu Sa là công trình tạo phúc cho dân. Nếu đã là tạo phúc cho dân cũng phải nói đến điều kiện tiên quyết thì có lẽ chúng ta phải xem xét kỹ lại nguyên tắc và tính giai cấp một lần nữa rồi.
Lãnh Phong lại thản nhiên cười:
- Đồng chí Dật Phong không cần chụp mũ trước như vậy. Trước hết hãy nghe tôi nói cho hết lời đã. Nếu công trình đập lớn được khởi công, điều kiện tiên quyết của tôi chính là vấn đề tài chính là một. Vấn đề khác nữa là Huyện ủy nhất định phải thành lập một tổ lãnh đạo.
Dù sao, Đập nước sông Lưu Sa là hạng mục công trình lớn nhất của huyện Khổng từ lúc bắt đầu xây dựng đất nước tới nay. Chúng ta nhất định phải hết sức coi trọng, phải có người đứng ra chịu trách nhiệm. Tôi đề nghị thành lập tổ lãnh đạo dự án Đập nước sông Lưu Sa.
Bên Huyện ủy sẽ do đồng chí Vĩnh Xương dẫn đầu. Bên Chính phủ... thì đồng chí Vĩ Toàn dẫn đầu.
Anh ta nói như vậy, không chỉ Lý Dật Phong nhất thời cảm thấy không thể tin được vào lỗ tai của mình, mà tất cả mọi người đang ngồi cũng trợn mắt há hốc mồm, ánh mắt nhìn về phía Lãnh Phong đầy khiếp sợ và khó có thể tin được.
Nếu nói Lãnh Phong đồng ý khởi công dự án đập lớn cũng đủ khiến người ta giật mình, không ngờ anh ta còn đề nghị thành lập tổ lãnh đạo dự án. Người phụ trách Huyện ủy và huyện phủ mà anh ta đưa ra đều là người của Lý Dật Phong.
Cho dù không thể sử dụng trợ thủ ở Huyện ủy, cũng có thể đề nghị Lý Dật Phong đảm nhiệm chức Tổ trưởng, anh ta đảm nhiệm Phó tổ trưởng. Ít nhất còn có thể nhúng tay vào dự án, kiềm chế Lý Dật Phong và theo dõi toàn bộ hành trình tiến triển của dự án.
Hiện tại thì hay rồi, làm vậy khác nào muốn uỷ quyền hoàn toàn... Lãnh Phong muốn gì mà lại đưa một phần ân tình lớn bằng trời như vậy cho Lý Dật Phong chứ?
Lý Dật Phong còn tưởng rằng Lãnh Phong sẽ đề xuất điều kiện hà khắc gì, không ngờ anh ta lại chắp tay đưa lên một phần hậu lễ như vậy. Anh ta thoáng ngẩn người, sửng sốt một lúc mới hơi hơi xấu hổ, cười:
- Đồng chí Lãnh Phong đề nghị như vậy rất tốt.
Xem ra, vừa rồi tôi đã hiểu lầm đồng chí Lãnh Phong. Tôi xin nhận lỗi với đồng chí Lãnh Phong.
Lãnh Phong khoát tay:
- Đồng chí Dật Phong cũng chỉ vì công tác, không nhất thiết phải xin lỗi. Sau đây chúng ta tiếp tục thảo luận một chút về các vấn đề cụ thể khi thực thi dự án...
Mọi người đã quen nhìn vẻ mặt lạnh lùng của Lãnh Phong. Bây giờ đột nhiên nhìn thấy Lãnh Phong nói với vẻ mặt ôn hoà như vậy, trong khoảng thời gian ngắn cũng khó có thể thích ứng được.
Lý Vĩnh Xương và Lưu Bình đã nghĩ sẵn trong đầu, chuẩn bị giương thương múa kiếm với Lãnh Phong, hiện giờ lại không có đất dụng võ, thai nghén lại chết ngay trong bụng. Hai người rất kinh ngạc, đồng thời cũng không khỏi thấy buồn bực.
Thiếu một cơ hội xung phong lên phía trước thể hiện uy phong với Lãnh Phong, suy cho cùng trong lòng cũng cảm thấy rầu rĩ khó chịu. Họ đã sớm nghĩ sẽ một lần hạ uy phong của Lãnh Phong trước mặt mọi người. Ai ngờ Lãnh Phong thấy tình thế không ổn, không đánh mà hàng, xem ra thật kỳ quặc quái gở.
Tuy nhiên cũng mặc kệ, khi Lý Vĩnh Xương nghe Lãnh Phong chỉ đích danh gã là người dẫn đầu phía Huyện ủy, trong lòng chợt cảm thấy vui sướng như đồng ruộng giữa mùa thu. Nếu không phải đang trong cuộc họp, có lẽ gã đã không giấu nổi sự vui sướng trong lòng mình.
Dự án Sông Lưu Sa là hạng mục đầu tư lớn nhất của huyện Khổng từ khi xây dựng đất nước tới nay. Có thể làm người dẫn đầu bên Huyện ủy, toàn quyền phụ trách hạng mục công trình này, chẳng những là vinh quang, cũng có lợi ích rất lớn khiến mọi người vô cùng hâm mộ.
Sau đó, hội nghị tiếp tục tiến hành thảo luận về hạng mục công trình này. Nếu khởi công, chắc chắn sẽ cần giải quyết nhiều vấn đề.
Phải liên kết với bên Ngân hàng Nông nghiệp, Ngân hàng Xây dựng, tổ chức một hội nghị liên tịch, giành được sự ủng hộ của ngân hàng, và được ngân hàng đồng ý cho vay tài chính.
Sau đó người dẫn đầu tổ lãnh đạo hạng mục lại phải thảo luận một chút với lãnh đạo chủ chốt của Thị trấn Phi Mã và xã Cổ Doanh thành về vấn đề ra sức, ra người vân vân. Từ trước tới nay, việc khởi công xây dựng một hạng mục lớn sẽ liên lụy đến tới lợi ích của rất nhiều bộ môn và nhân viên công chức.
Sau khi họp xong, Lãnh Phong và Lý Dật Phong một người đi trước, một người đi sau rời khỏi phòng họp. Mới đi được vài bước, Lãnh Phong nhỏ giọng nói vài câu gì đó với Lý Dật Phong. Lý Dật Phong dừng lại, cúi đầu trầm ngâm suy nghĩ một lát, ngẩng đầu lên nhìn Lãnh Phong khẽ gật đầu:
- Được, cứ quyết định như vậy. Lập tức tổ chức cuộc họp, chứng thực một chút về chuyện này.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!