Chương 50: Thiếu niên xuân mộng

Đỗ Phi tới rất nhanh, vi hắn đứng đợi ở cửa tiểu khu, chờ cha mẹ Trương Khác đi là nhảy vào.

- Có phải là mỹ nữ đợi mày lần trước ở cửa trường học không? Không ngờ khẩu vị của mày giống tao thật đấy, vậy Đường Thanh phải làm sao?

Hứa Tư năm nay mới 23, đang tuổi non tới chảy nước ra, Lý Chi Phương đã 33 so thế quái nào nổi? Trương Khác chẳng buồn giải thích với hắn, cũng sợ Đỗ Phi nghe nói tới truyện trước kia của Hứa Tư.

Trương Khác nhớ tới chuyện của Đỗ Phi, thấy không nhắc hắn thì thiếu nghĩa khí, cười đểu nói:

- Lý Chi Phương làm mày mộng tinh rồi hả?

- Mẹ nó, ai mà còn mộng tinh chứ?

Đỗ Phi bị y nói trắng ra rất xấu hổ, có điều lại nhanh miệng hỏi:

- Mà … sao mày biết.

- Lần trước tao trèo ký túc xá vào ban đêm, khi đi qua phòng mày, thấy mày ở bên trong kêu cô giáo Lý, gọi mày không thấy đáp, lại nghe thấy mày gọi cô giáo Lý tiếp, giọng còn rất dâm đãng, *** mày còn làm gì được nữa.

Thấy Đỗ Phi xấu hổ, thầm nghĩ:

"Xem ra thằng này không chỉ mây mưa với Lý Chi Phương trong mơ một lần, chẳng trách sau khi Lý Chi Phương bị Tào Quang Minh bắt thông dâm tại trận, hắn lại đâm đầu vào đường cùng, muốn giết Tào Quang Minh."

- Mày cẩn thận chút, Vạn Thiên Tài ngứa mắt với mày, nếu để nó biết chuyện này truyền tới tai nữ sinh trong trường, mày giấu mặt vào đâu?

Thường ngày Đỗ Phi trước mặt nữ sinh giả vờ đứng đắn, rất được các cô bé hoan nghênh. Hắn cứ ngơ ngơ ra, nhớ lại cảm giác lúc mộng tinh rất sướng, không ngờ tới hậu quả nghiêm trọng đến thế, sợ hãi nói với Trương Khác:

- Hay là sau này tao ngủ ở chỗ mày?

- Mẹ nó mày đúng là mơ gian dâm Lý Chi Phương à? Mày đừng ngủ đây, tởm lắm! Tao chịu không nổi, hoặc ngủ bên nhà vệ sinh, hoặc ra nhà khác.

- Trong mơ, cô ấy quyến rũ tao.

Đỗ Phi chảy nước dãi nói:

- Vậy ngủ một đêm thôi, mai nghĩ cách sau, cùng lắm về nhà ở.

Trương Khác chỉ sàn nhà, bảo hắn ra đó ngủ.

Hôm sau Đỗ Phi chạy về nhà từ sớm, hắn bị Trương Khác dọa một vố, càng nghĩ càng sợ, quyết không ở ký túc xá nữa, cùng lắm thì thuê nhà khách ở Tây Thành, cha hắn là bí thư khu ủy Tây Thành, chẳng ai dám thu tiền của hắn.

Năm 94 trong nước mới thực hành chế độ tuần nghỉ 2 ngày được nửa năm, tuyệt đại bộ phận công ty chưa có khái niệm này, văn phòng cũng không phải ngoại lệ.

Xét khả năng thời gian làm việc sẽ phải tiếp rất nhiều người tới tìm hiểu, hôm qua ăn tối xong, Trương Khác yêu cầu đám Lưu Minh Huy đến sớm hai tiếng để họp tổng kết tuần làm việc đầu tiên.

Khi Trương Khác tới văn phòng thì Diệp Tiểu Đồng cũng ở đó, đang tán gẫu với Hứa Tư, Tương Vi.

Trương Khác chào hỏi mọi người rồi cùng Hứa Tư vào phòng giám đốc.

Hứa Tư lo lắng nói:

- Sau này chúng ta không nên đi cùng nhau ngoài đường nữa, để ba mẹ cậu nhìn thấy, thật không biết họ sẽ nghĩ gì?

- Ý chị có phải là nói em đủ tư cách khiến chị động lòng rồi?

Trương Khác đùa.

- Tôi nói thật đấy.

Hứa Tư không để ý tới Trương Khác trêu đùa:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!