Nhân viên phái trú ở văn phòng công ty Hải Dụ ở Hải Châu đã rút về hết, may mắn địa điểm làm việc còn kỳ hạn cho thuê hai tháng nữa, trang thiết bị của văn phòng chưa tháo rỡ đi, còn giữ lại mấy cái bạn làm việc, điện thoại..v...v..v..
Trừ những cái đó ra chẳng còn gì nữa, đương nhiên có thể giương tấm biển Cty Hải Dụ lên để làm việc mới là điều Trương Khác coi trọng nhất.
Văn phòng được đặt ở tầng 12 của tòa nhà Tân Hoa Phong, rộng hơn 100 mét vuông, đi vào cửa là phòng làm việc của nhân viên, dùng kính hoa chia ra 12 vị trí làm việc, bên trong có phòng họp, phòng tiếp khách, phòng giám đốc.
Mặt đất tích đầy bụi bặm, nhìn tình hình này sau tai nạn, nhân viên ở đây liền dần dần rút lui, giấy tờ văn kiện rơi xuống đất chẳng ai nhặt.
Hứa Tư cho tới tận bây giờ vẫn chưa nắm rõ tình hình, hỏi Trương Khác:
- Chuyện này rốt cuộc là sao, tôi vẫn chẳng hiểu gì cả.
- Hôm qua em muốn chị giao ba năm cuộc đời cho em không phải là thuận miệng nói đâu.
Trương Khác nghiêm chỉnh nói:
- Nhưng chuyện này là thế nào? Cảm giác như cậu và chị Vãn Tình đang đùa vậy, tôi phải làm gì...
- Chị Hứa Tư, đây không phải trò đùa.
Trương Khác biết Hứa Tư lo lắng cái gì, vì để cô có thể ra được, trong nhà đã phải vay nợ tới hai ba chục vạn, vào những năm 90, số tiền này đủ ép cho người ta không thở nổi:
- Em mong chị giúp em ba năm, em rất nghiêm túc, chị giúp em ba năm, 12 vạn kia không cần nhắc tới nữa.
- Giúp là giúp, vay là vay, hai chuyện khác nhau, nhưng câu không nói, tôi giúp cậu thế nào.
Hứa Tư lắc đầu:
- Thì ra trước đó dù nói gì với chị, chị cũng chẳng để trong lòng.
Trương Khác thở dài, kéo một cái ghế tới, thấy đầy bụi, liền tới ngồi trên cửa sổ:
- Hôm qua em nói với chị chuyện nhà máy giấy Tân Quang, chị còn nhớ không?
- Cậu bảo tôi thu thập tư liệu của nó, cậu chuẩn bị làm gì?
- Chuyện này tạm thời không vội nói với chị.
Trương Khác vẫy tay gọi Hứa Tư, Hứa Tư cung ngồi dựa vào cửa sổ, chiếc quần jean bị kéo căng bó chặt lấy cặp đùi tròn khỏe khoắn:
- Cha Chỉ Đồng gặp tai nạn ở Hải Châu, nên chị Vãn Tình muốn rút nghiệp vụ ở bên này, ông nội Chỉ Đồng kỳ thực là bí thư chính pháp ủy Từ Học Bình chủ quản vụ án Đinh Hương Sơn.
Miệng Hứa Tư há hốc, không tin nổi:
- Tổ chuyên án không khởi tố tôi là do...
Cô thấy cổ họng mình khô khốc:
- Vì sao ông ấy giúp tôi?
Trong việc này có ảnh hưởng của Từ Học Bình, nhưng quan trọng nhất là tổ chuyên án tin vào lời khai của Trương Khác.
Trương Khác đương nhiên không nói thật:
- Vấn đề của chị không nghiêm trọng, em xin với bác Từ vài câu. Em đã nói không để chị bị tổn thương nữa, đương nhiên không phải chỉ nói cho có.
Lời này trước kia Trương Khác đã nói, Hứa Tư có lẽ có chút cảm động, cũng chỉ có chút xíu thôi, cô chưa từng nghĩa tới một thiếu niên 16 tuổi có thể bảo vệ gì được ình. Lúc này cô lại có chút bối rối, thầm nghĩ tin y cũng chẳng sao.
Trương Khác tiếp tục nói:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!