Chương 37: Cứ giao cho em làm

Chị Vãn Tình chắc hiểu toàn tỉnh cuối năm khai thông mạng thông tin kỹ thuật số có nghĩa là gì, thời đại tín hiệu analog đã kết thúc rồi. Tình hình ở thành phố khác em không rõ lắm, nhưng ở Hải Châu, chưa có công ty thông tân nào ý thức được điều này.

Không có cơ sở của công ty chị, em, một thiếu niên mới vào cao trung, không thể đám phán làm đại lý cho bất kỳ công ty di động kỹ thuật số nào.

Tạ Vãn Tình hơn một tháng qua nỗ lực làm quen với nghiệp vụ công tay, tin rắc cô hiểu về thời cơ thương nghiệp thông tấn kỹ thuật số trong nước:

- Tận dụng cơ sở của công ty ra sao, chỉ là phương diện rất nhỏ.

Tạ Vãn Tình bật cười:

- Đúng là mãi mãi chẳng hiểu nổi trong đầu em chứa cái gì, nhưng văn phòng giờ chỉ là cái xác không, tài chính công ty hiện nay rất eo hẹp, lại chẳng có người để dùng, tài nguyên thực sự mà em có thể lợi dụng được rất có hạn đấy.

- Đường giây tiêu thụ không phải là điểm cuối của thị trường, chỉ cần công tác làm cho tốt, tài chính sẽ không có vấn đề lớn. Về nhân lực, Hải Châu không thiếu người tài, có thể chiêu mộ, đương nhiên không có cơ sở của Hải Dụ, thì không làm được gì.

Tạ Vãn Tình cọ cằm lên trán Chỉ Đồng:

- Không làm lỡ chuyện học tập của em chứ?

- Không đâu, hiện nay ở trong nước, mục đích chủ yếu của học tập chẳng phải là nắm giữ kỹ năng sinh tồn sao?

Trương Khác thấy Tạ Vãn Tình có chút động lòng rồi, nói ngay:

- Chuyện cụ thể, em sẽ bảo người khác làm, chỉ đem suy nghĩ trong đầu thực hiện, xem rốt cuộc có hiệu quả thế nào.

Lại hỏi:

- Em tính thế đã đủ chín chắn chưa?

- Chín chắn tới phát sợ.

Tạ Vãn Tình làm ra vẻ mặt cường điệu quá mức:

- Bạn của em chính là người sẽ giúp em làm việc cụ thể.

- Vâng, một người chị không ngờ tới.

- Vậy nói gặp mặt bạn em trước đã, nói không chừng sẽ giật mình thật.

Trương Khác và Tạ Vãn Tình tới trước cửa hiệu KFC vào lúc 8h 30.

Trương Khác nghĩ chỉ cần đánh tan lo lắng của Tạ Vãn Tình về vấn đề học tập của mình, thì mọi việc sẽ không có vấn đề gì, dù sao từ lúc chỉ ra âm mưu của Tạ Chiêm, Trương Khác cố ý thể hiện trước mặt Tạ Vãn Tình, tin rằng cô có tín nhiệm nhất định với mình.

Hứa Tư tới nơi, khóa xe đạp trước cửa, mái tóc buông xõa như dòng thác đổ. Tạ Vãn Tình nhìn qua kính, thấy Hứa Tư vén tóc lên, lộ ra khuôn mặt tuyệt đẹp, ngạc nhiên nhìn Trương Khác:

- Là cô ấy sao?

Trương Khác cũng nhìn ngây ra một lúc, không xe hơi, không váy áo đắt tiền, Hứa Tư càng thêm mê người, mặc dù trên mặt vẫn còn mang chút lo lắng, nhưng rõ ràng thần thái nhẹ nhõm hơn, trông cô mang chút ngây thơ thiếu nữ, có lẽ đây mới thực sự là Hứa Tư. Trái tim Trương Khác nảy lên một cái vô cớ:

- Chị Vãn Tình nhận ra Hứa Tư?

- Không nhận ra, nhưng một cô gái xinh đẹp như thế không có nhiều, nghe qua chuyện của em, lại nhìn thấy cô ấy là chị nghĩ ngay ra.

Tạ Vãn Tình nở nụ cười rất hiểu đời:

- Tổ chuyên án đã hủy bỏ khởi tố với cô ấy, hôm kia cô ấy mới về Hải Châu, em muốn làm gì cô ấy còn chưa biết, lừa tới công ty của chị trước đã.

- Chị Hứa Tư, ở đây.

Trương Khác thấy Hứa Tư đứng ở cổng nhìn quanh, đứng dậy để cô nhìn thấy mình.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!