Chương 31: Tiệc giả

Chuyện Trương Khác cứu Chỉ Đồng, Chu Phú Minh nghe được từ miệng Kim Quốc Hải chứ không phải ở Từ Học Bình, khiến ông ta cảm giác nguy hiểm.

Đinh Hướng Sơn phạm tội ngã ngựa, Chu Phú Minh thay chức, nhìn qua thì rất hợp lý, nhưng không thể bài trừ khả năng tỉnh ủy hi vọng Hải Châu giữ cục diện đoàn kết ổn định, trong lòng Chu Phú Minh tự biết, muốn năm sau còn ngồi được ở cái ghế này thì phải làm chút công tác.

Khi truy cứu vấn đề Đinh Hướng Sơn, thường ủy tỉnh ủy hình thành ý kiến thống nhất, không có bất kỳ cản trở nào, nói cách khác vụ án Đinh Hướng Sơn không có khả năng truy cứu lên trên nữa, nhưng ở thành phố phải có kẻ chịu chút trách nhiệm vì sự sa đọa của Đinh Hướng Sơn.

Từ Học Bình nghe nói năm sau có khả năng lên làm tỉnh trưởng, tin đồn này rất có căn cứ, không thể sơ xuất được.

Chu Phú Minh nhìn Trương Khác, hâm mộ Trương Tri Hành có được đứa con giỏi, có Trương Khác ở đây, hòa hoãn được chút quan hệ căng thẳng giữa Từ Học Bình và Hải Châu.

Đường Học Khiêm đúng là gặp họa được phúc, nếu không chỉ bằng vào việc ông ta là phó thị trưởng chủ quan giao thông, ngày nào Từ Học Bình còn ở trên tỉnh, ông ta còn ngồi mát uống trà, bị lui xuống tuyến hai cũng là có khả năng.

Cục trưởng cục giao thông là người Đinh Hướng Sơn đề bạt lên, trước đó Chu Phú Minh không có thời gian và cơ hội đi sâu xử lý sự cố giao thông, giờ Đường Học Khiêm thoát nạn, Đinh Hướng Sơn vào tù, củ khoai nóng ném vào tay ông tay, Chu Phú Minh thàm nghĩ:

"Mình thay chức Đinh Hướng Sơn, tuy là chuyện mừng, nhưng cũng có họa ngầm."

Trương Khác không ngờ trong chớp mắt Chu Phú Minh chớp mắt một cái mà suy nghĩ nhiều như thế, quay sang nhìn Đường Thanh cười, cô nàng chun mũi quay đầu đi.

Đường Học Khiêm bảo con gái ra chào khác, rồi mời Chu Phú Minh ngồi xuống trước, mọi người trò chuyện một lúc, gọi phục vụ tới gọi thức ăn, bên ngoài bỗng có người đi vào.

Trương Khác không nhận ra người này, thấy hắn đảo mắt qua phòng một lượt, thấy Chu Phú Minh cũng ngồi đó thì giật mình:

- Bí thư Chu cũng ở đây ạ?

- Con gái thị trưởng Đường, con trai thư ký trưởng Trương đỗ vào Nhất Trung, tôi tới uống rượu chúc mừng.

Chu Phú Minh cười:

- Vạn Rỗ ông lén la lén lút chui vào đây làm cái gì?

Trương Khác nhìn kỹ khuôn mặt rỗ đó, nhớ ra hắn là Vạn Dũng, chủ nhiệm ủy viên hội mậu dịch, Vạn Dũng, đúng là khá giống thằng con trai khốn kiếp Vạn Thiên Tài của ông ta.

Nghe Chu Phí Minh nói thế, Vạn Dùng cười hì hì đi tới, ghế dư còn chưa bỏ đi, ông liền ngồi phía ngoài cùng cạnh Trương Tri Phi, nói:

- Vậy là tôi đến đúng lúc rồi, con gái thị trưởng Đường, con trai thư ký trưởng Trương đỗ vào Nhất Trung sao có thể lén lút ăn mừng được? May mà tai tôi thính.

Rồi lấy ra hai cái phong bao đỏ, đưa cho Đường Thanh, Trương Khác, nói:

- Tiền phiếu cơm, các cháu mau nhận đi.

Trương Khác chú ý thấy Vạn Dũng đột nhiên xuất hiện làm sắc mặt mọi người phát sinh viến hóa vi diệu, Chu Phú Minh đang cầm thực đơn gọi món đã dừng lại, cha có chút khó chịu nói với mẹ:

- Không phải nói mời nhà thị trưởng Đường ăn bữa cơm gia đình sao, thế nào lại kinh động tới người khác?

Mẹ cũng không ngờ Chu Phú Minh theo tới, không biết trả lời ra sao, Cố Kiến Bình nói:

- Lúc tôi tới có thuận miệng nói với vợ của Cố Béo ở phòng tổ chức...

Vạn Dụng chen vào:

- Cố Béo nhát gan, sợ tới nhầm chỗ, nên bảo tôi đi tiên phong, không cần nói với hắn, cho hắn ngồi ngoài đợi thêm một chút.

Vạn Dũng tiếp lời rất lưu loát, cứ như luyện sẵn rồi vậy, Trương Tri Hành chỉ lo vợ nói ra ngoài, để lại ấn tượng không tốt với Chu Phú Minh, còn vợ Đường Học Khiêm càng không thể trách được.

Dù sao đây là tiệc gia đình nhà Trương Tri Hành mời, vợ gặp người khác nói ba hoa vài câu không có gì quá, chỉ là quan viên hiện nay quá giỏi luồn lách, Đường Học Khiêm cười nói với vợ:

- Ai bảo em nói nhiều, làm rước tới một tên tham ăn.

Chu Phú Mình mắt đảo một vòng, quan sát hết biểu hiện của mọi người, không giống diễn kịch, nào ngờ Trương Khắc ở sau bày ra, cũng nói:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!