Ăn cơm sau đã là một giờ sáng, mọi người vẫn rất phấn chấn, Đường Học Khiêm đề nghị muốn gặp Diệp Tân Minh.
Trước đó, Đường Học Khiêm hổi tưởng lại cuốn sổ tối quan trọng đó làm sao tới tay ông.
Nói một cách chuẩn xác là thế này, ngày 24 tháng 6, Khương Minh Thành đột nhiên báo với ông Tằng Kiến Hoa ôm tiền bỏ trốn, yêu cầu công an bí mật điều tra, chỉ hạn chế trong tiểu tổ cải tạo tập đoàn biết.
Đường Học Khiêm cũng cảm thấy chuyện này rất lạ thường, trước khi Tằng Kiến Hoa mất tích, Đường Học Khiêm đã gặp hắn nói chuyện vài lần, định tìm chỗ đột phá trên người hắn, làm rõ vấn đề tập đoàn Tân Phong trước khi cải tạo.
Trong ngày Khương Minh Thành báo án, Đường Học Khiêm và công an cùng lục soát văn phòng làm việc của Tằng Kiến Hoa, sau khi cảnh sát rời đi, Đường Học Khiêm vô tình phát hiện cuốn sổ đó trong khe tủ. Không hiểu Tằng Kiến Hoa cố ý cất giấu hay vô ý để rơi vào.
Mới đầu Đường Học Khiêm cho rằng Tằng Kiến Hoa cố ý cất giấu, chưa xem kỹ đã cho rằng là chứng cứ quan trọng giải đố vấn đề tài vụ của Tân Phong, chỉ nói qua với Diệp Tân Minh.
Tiếp theo đó ông bị tố cáo nhận hối lộ, rồi tổ kiểm tra tới, Đường Học Khiêm cẩn thận cất cuốn sổ vào chỗ sách cổ ông sưu tầm, không ngờ nó thành chứng cứ quan trọng nhất rửa sạch hiềm nghi cho ông.
Tất cả các dấu hiệu đều cho thấy, sau khi Đường Học Khiêm có được cuốn sổ của Tằng Kiến Hoa, Diệp Tân Minh đã bắn tin cho Khương Minh Thành và Đinh Hướng Sơn.
- Hắn ta theo tôi được hai năm rồi, tôi thấy hắn rất đáng tín nhiệm.
Đường Học Khiêm cau mày, tiếc nuối vì sự phản bội và sa đọa của Diệp Tân Minh.
Trương Tri Hành cảm khái:
- Sau khi hắn theo thị trưởng tham gia công tác cải tạo Tân Phong đã có chút thay đổi so với trước kia rồi, chỉ không ngờ thay đổi lớn đến thế.
Trương Khác nói vào:
- Thư ký Diệp có khả năng không liên can nhiều lắm vào vụ án này, Tằng Kiến Hoa mất tích chắc không liên quan nhiều tới anh ta, như thế dễ dàng đột phá từ chỗ anh ta.
Từ lời phản ứng của Hứa Tư mà xét, hẳn là Diệp Tân Minh sau khi tham gia cải tạo Tân Phong bị Khang Minh Thành kéo xuống bùn, vì thế phải tham dự hãm hại Đường Học Khiêm, ảnh chụp Hứa Tư và Đường Học Khiêm là do hắn sai người chụm trộm.
Lúc này thành viên tổ chuyên án tất nhiên không đi truy cứu vì sao trong mỗi bức ánh, ánh mắt của Đường Học Khiêm lại dán lên người Hứa Tư nữa, vì tất cả đã tận mắt nhìn thấy Hứa Tư, là đàn ông ai cũng hiểu, khó lòng cưỡng lại được một dung nhan như thế.
Đường Học Khiêm xem xong lời khai của Hứa Tư, dù trong phòng bật điều hòa vù vù cũng toát hết mồ hôi lạnh, nếu không có cha con Trương Tri Hành phát hiện nghi vấn, chỉ e mình nhảy xuống Hoàng Hà không rửa sạch được oan khuất.
Trương Khác theo vào phòng câu lưu gặp Diệp Tân Minh, đây là lần đầu tiên tiếp xúc với hắn ở cự ly gần, trước đó chỉ nghe thấy tiếng, còn lần ở nhà Hứa Tư thì cách quá xa.
Diệp Tân Minh được tổ chuyên án lấy danh nghĩa hiệp trợ điều tra lên tỉnh, hắn còn chưa ý thức được mình đã là tù phạm, thấy Kim Quốc Hải và tổ chuyên án vào, hắn liền lấy thuốc lá ra, tươi cười mời mọc, nhưng khi thấy Đường Học Khiêm, Trương Tri Hành theo đằng sau, nụ cười cứng lại trên môi.
Trước chứng cứ tài liệu tổ chuyên án nắm giữ được, Diệp Tân Minh không chối cãi vô nghĩa, thừa nhận vấn đề Hứa Tư khai báo, mới đầu theo Đường Học Khiêm tham dự cải tạo tập đoàn Tân Phong, hắn nhận không ít quà cáp của Khương Minh Thành, rồi được Khương Minh Thành giới thiệu với Đinh Hướng Sơn, hắn triệt để vứt bỏ Đường Học Khiêm.
Trương Khác thầm nghĩ:
"Giữa bí thư thành ủy và thường vụ phó thị trưởng, Diệp Tân Minh lựa chọn như thế chẳng thể nói là sai, trong quan trường có mấy ai giữ được mình trong sạch?"
Vấn đề Diệp Tân Minh khai báo không giúp ích nhiều cho vụ án Tằng Kiến Hoa mất tích hay tài sản quốc hữu thất thoát, nhưng đủ để thường ủy tỉnh có hành động với Đinh Hướng Sơn.
Tổ chuyên án liên tục thẩm vấn Khương Minh Thành, sau khi tới tỉnh, hắn đã phát hiện ra điều khác thường, đòn tâm lý của tổ chuyên án không hề có tác dụng gì với hắn.
Vì giảm nhẹ tội trạng của Hứa Tư xuống mức thấp nhất, Trương Khác viết thêm một bản khai báo, vì không thể đối chất với Hứa Tư, chuyện này tốn khá nhiều tâm tư của y.
Trương Khác cũng không mong đối chất với Hứa Tư, không muốn để lại bất kỳ khúc mắc nào trong lòng cô.
Viết xong lời khai, Trương Khác về phòng mình nghỉ ngơi, tổ chuyên án phải chỉnh lý tài liệu báo cáo lên thường ủy tỉnh, cha thì bị Đường Học Khiêm kéo đi nói chuyện.
Trương Khác ngủ một lèo tỉnh lại thì bên ngoài mặt trời đã lên cao, hơn 10 giờ sáng rồi, lâu lắm mới ngủ thoải mái như thế, vừa mở cửa định ra ngoài thì thấy Đường Thanh đứng bên ngoài, mặt đầy do dự, cô nàng giật nảy mình:
- Đừng có thình lình mở cửa ra, được không hả?
Trương Khác mắt chớp chớp, được nhìn thấy Đường Thanh có dáng vẻ thiếu nữ bình thường này đó là khao khát hơn mười năm của y, niềm vui này không ai chia sẻ được, nhún vai nói như không phải lỗi của mình:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!