Chương 18: Điều tra lại

Trương Khác nghe mà sửng sốt, lời này của Từ Học Bình sức nặng không phải nhỏ, khác gì thêm một tấm bùa hộ thân lên người cha, chỉ cần Từ Học Bình còn tại chức, ở Hải Châu không ai dám động tới một cọng lông chân của cha.

Trương Tri Hành cố gắng để trên mặt mình không tỏ ra thỏa mãn, Từ Học Bình nói thế vì thương ai thì củ ấu cũng tròn.

Từ Học Binh bảo Tiểu Lý:

- Cậu lập tức liên hệ với Kim Quốc Hải, bảo đồng chí ấy xem có thể gửi cho tôi một bản tình hình điều tra ở Hải Châu không?

Nói xong quay lại nhìn Trương Khác, thiếu niên nhìn qua qua có thư sinh yếu đuối này làm ông ta rất bất ngờ, có thể cứu người ngay trước mũi xe mà không để lại tên đã là hiếm có lắm rồi, gặp chuyện còn cơ trí, phát hiện ra vấn đề mà người khác không phát hiện được, nếu tra ra vụ án của Đường Học Khiêm có nội tình khác thì thiếu niên này công lao không nhỏ.

Từ Học Bình không hề che giấu vẻ tán thưởng trên mặt cười nói:

- Chẳng biết ba cháu có thổi phổng cháu lên không, song biểu hiện của cháu không tệ, năm nay bao tuổi rồi.

Trương Khác ngoan ngoãn đáp:

- Cháu 16 tuổi, vừa mới tốt nghiệp sơ trung.

- Ồ, lớn hơn Chỉ Đồng nhiều.

Từ Học Bình giới thiệu người trong phòng khách, Tiểu Lý tên là Lý Nghĩa Giang, là thư ký chuyên trách của ông ta, vợ ông ta là Chu Thúc Huệ, cán bộ sở lao động tỉnh, giúp việc Tiểu Chu là người thân phía nhà mẹ đẻ Chu Thúc Huệ.

Tiểu Lý đặt điện thoại xuống đi tới:

- Phó kiểm sát trưởng Kim đã từ nhà tới đây rồi.

- Đồng chí ấy có tài tiên tri à?

Từ Học Bình lấy làm lạ.

Kim Quốc Hải lấy đâu ra tài tiên tri.

Tiểu Lý gọi điện thoại nói Hải Châu có người mang tài liệu tới nhà Từ Học Bình, bảo viện kiểm sát phái người tới nhận, không nói chi tiết là chuyện gì. Con trai Từ Học Binh vừa chết ở Hải Châu, nhân viên trực ban rất mẫn cảm với loại chuyện này, lập tức gọi điện cho Kim Quốc Hải xin chỉ thị.

Kim Quốc Hải biết thời gian qua Từ Học Bình rất khó tính liền không dám chậm trễ, bất kể chuyện lớn hay nhỏ, đều quyết định tới nhà Từ Học Bình một chuyến, không ngờ đúng là có chuyện trọng đại thật.

Kim Quốc Hải cùng trợ thủ vừa mới tới nhà Từ Học Bình thì Tạ Vãn Tình cũng tới ngay sau đó. Cô đang ở công tay sắp xếp lại di vật của chồng, đột nhiên nhận được điện thoại nói thiếu niên cứu Chỉ Đồng đang ở nhà cha chồng, lập tức rời công ty chạy rới, vào cửa một cái thấy ngay Trương Khác đang bế Chỉ Đồng.

- Cám ơn cậu cứu Chỉ Đồng, hôm đó cậu không để lại tên họ, chúng tôi đang đợi một thời gian nữa tới Hải Châu tìm cậu.

Đây là chuyện duy nhất làm Tạ Vãn Tình có chút vui vẻ trong mấy ngày qua:

- Cha, làm sao mọi người tìm được tiểu ân nhân thế?

Mấy ngày trước thôi thiếu phụ xinh đẹp này còn hạnh phúc bên chồng con, Trương Khác lúc ấy còn ghen tỵ với chồng cô, vậy mà ông trời tàn nhẫn … y chẳng biết nói gì.

- Chẳng ai tìm cả, Chỉ Đồng tự nhận ra đấy.

Từ Học Bình lắc đầu nói:

- Con và mẹ con bế Chỉ Đồng lên lầu ngủ đi, để bà ấy nói với con...

Tạ Vãn Tình thấy Kim Quốc Hải muốn như thế còn tới nhà, nhất định có chuyện quan trọng, đưa tay muốn bế con gái, thấy con ôm chặt cổ Trương Khác, dù ngủ say cũng không chịu buông, nói nhỏ:

- Chỉ Đồng, nào, để mẹ bế...

Chỉ Đồng mở đôi mắt ngái ngủ ra, nhìn thấy mẹ mới miễn cưỡng buông tay.

Từ Học Bình chỉ ghế sô pha bên cạnh, bảo Kim Quốc Hải ngồi xuống nói chuyện.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!