Chương 6: Quan khí của phó chủ tịch xã

Hai người nói xong việc này liền thở phào nhẹ nhõm. Vương Trạch Vinh đột nhiên có một cảm giác đã tìm được tổ chức trong công việc. Ít nhất là có người cùng chí hướng. Mặc dù người cùng chí hướng này khá nguy hiểm, nhưng dẫu sao cũng hơn là một mình đấu đá.

Dần dần Vương Trạch Vinh đột nhiên phát hiện cơ thể hai người dựa vào nhau rất chặt. Tiểu Giang như ngay trong lòng hắn. Ôm người đẹp như vậy hắn cảm thấy không bình thường.

Tiểu Giang đồng thời cũng cảm nhận được cơ thể Vương Trạch Vinh biến hoá, đỏ mặt đẩy Vương Trạch Vinh ra.

Bài nhạc đã kết thúc, hai người từ từ nhảy ra phòng ngoài.

Không ai biết hai người bọn họ làm gì ở trong. Vẻ mặt Hoàng Vĩ và Trương Chính Cường rất đặc biệt, lạnh lùng nhìn Vương Trạch Vinh.

Vương Trạch Vinh ra vẻ không biết đi tới nhấp một ngụm trà. Vì giảm tâm trạng hai người, hắn ôm chầm lấy một cô tiếp viên mà nói:

- Hai ta hát bài Thiên tiên phối.

Bây giờ đầu của hắn đã bớt đau, không bài xích với âm nhạc đinh tai kia.

Rất nhanh đã chọn được bài, theo bản nhạc vang lên Vương Trạch Vinh và tiếp viên hát.

Thấy Vương Trạch Vinh như vậy, vẻ mặt Trương Chính Cường và Hoàng Vĩ lại thay đổi. Nói thật, thấy Tiểu Giang và Vương Trạch Vinh nhảy vào phòng trong, Hoàng Vĩ và Trương Chính Cường rất ghen ghét Vương Trạch Vinh. Đặc biệt đến khi hết bài hát hai người mới đi ra.

Điều này làm cho hai người nghi ngờ không biết Vương Trạch Vinh và Tiểu Giang làm gì ở trong. Hai người bọn họ coi Vương Trạch Vinh là tình địch lớn nhất. Nhưng tuyệt đối thật không ngờ Vương Trạch Vinh đi ra lại không thèm để ý đến Tiểu Giang, ngược lại kéo tiếp viên hát.

Điều này nói ra một việc đó là Vương Trạch Vinh bị kích thích, hoặc là không có tiến triển với Tiểu Giang. Nghĩ ra điểm này hai người đều mừng thầm trong lòng.

Trương Chính Cường và Hoàng Vĩ mặc dù động tâm với tiếp viên, nhưng bọn hắn dù như thế nào cũng không dám có hành động quá đáng. Cảm tối ra vẻ quân tử.

Từ phòng trong đi ra, Tiểu Giang không trêu chọc Vương Trạch Vinh nữa mà không ngừng kéo Hoàng Vĩ nhảy. Điều này làm Trương Chính Cường chỉ muốn đánh Hoàng Vĩ.

Trong buổi tối này, Tiểu Giang không thực hiện được kế hoạch định ra. Trương Chính Cường càng tức tối. Ngược lại Hoàng Vĩ rất tích cực. Hắn cảm thấy mình gần hy vọng thêm bước nữa.

Nhìn mấy người này, Hoàng Vĩ và Vương Trạch Vinh đều cách hai cô tiếp viên khá xa giống như sợ dính vào vậy. Vương Trạch Vinh lại khác hẳn, không ngừng kéo hai cô tiếp viên cười cười hát hát.

Con người càng buồn bực càng dễ say.

Không lâu sau Trương Chính Cường đã ngã xuống.

Hoàng Vĩ khá khôn, sợ Trương Chính Cường say ngã không trả tiền vì thế kéo Trương Chính Cường đang say đi thanh toán tiền.

Ngày hôm sau khi đến văn phòng, Tiểu Giang đến sớm lau bàn một lần, còn rót đầy nước trà mới vào cốc của Tiễn Đại Phú, một lần nữa thể hiện như sinh viên mới ra trường.

Nhìn Tiểu Giang, Vương Trạch Vinh ngồi xuống vị trí của mình, một lần nữa bắt đầu công việc.

Nhìn Tiễn Đại Phú ngồi ở vị trí, Vương Trạch Vinh và Tiểu Giang đang âm thầm quan sát hắn. Tối qua hai người đã có hiệp định chính là muốn làm Tiễn Đại Phú xuống đài. Việc này nói thì dễ nhưng làm rất khó khăn. Tiễn Đại Phú là tâm phúc của bí thư Chương, chuyện bình thường không thể hạ được hắn.

Phải làm như thế nào? Thời gian không đợi người, nếu không đến lúc chính thức cắt giảm thì chậm rồi.

Nhìn trộm ngăn kéo bàn Tiễn Đại Phú, trong đó có quyển sổ ghi chép. Mặc dù Tiễn Đại Phú làm việc rất cẩn thận nhưng có một số lúc gấp liền quên khóa lại. Vương Trạch Vinh không tin Tiểu Giang không phát hiện ra việc này. Hắn đoán Tiểu Giang đang chú ý đến cái này.

- Lão Tiền phái một người cùng tôi đi điều tra.

Phó chủ tịch xã Hòa Quốc Hùng đi tới cửa nói với Tiễn Đại Phú.

Thấy là Hòa Quốc Hùng, Tiễn Đại Phú không thèm cười, thuận miệng nói với Vương Trạch Vinh:

- Tiểu Vương, cậu cùng phó chủ tịch Hòa đi một chút.

Ai không biết Hòa Quốc Hùng không cùng đường với bí thư Chương, vẫn luôn bị bí thư Chương ép thật chặt. Hòa Quốc Hùng quản chính là mấy công tác như kinh tế nông thôn, kinh tế nông nghiệp, thu hút đầu tư. Bây giờ bí thư xã là Chương Dương; chủ tịch xã là Lưu Vệ Quốc; phó bí thư là Đổng Gia Quốc.

Việc trong xã trên cơ bản do ba người bọn họ định đoạt. Hòa Quốc Hùng căn bản không có mấy quyền lên tiếng. Bởi vì không có quyền lực mấy, Tiễn Đại Phú không thèm để ý đám người không có thực quyền như Hòa Quốc Hùng vào mắt.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!