Người xưa nói đúng
"Không quan nhẹ cả người, làm quan như ngồi tù".
Vương Trạch Vinh vừa mới làm chủ tịch xã, ngồi chưa ấm chỗ đã cảm thấy như ngồi tù. Vừa lên chức thì quan khí đã bắt đầu có dấu hiệu tản mát, Vương Trạch Vinh không khỏi lo lắng.
Con người đều tham lam, đã chiếm được thì không bao giờ muốn mất đi. Giống một thằng bé được đồ chơi yêu mến sẽ không tùy tiện cho người khác. Huống hồ là chức quan mọi người đánh nhau vỡ đầu mới có.
Trong văn phòng đầy khói lượn lờ biến ảo, nhe răng trợn mắt đầy dữ tợn. Vương Trạch Vinh không ngừng đoán nguyên nhân mà quan khí tản mát đi, hắn rất đau đầu.
- Rốt cuộc xảy ra vấn đề ở đâu?
Hút hết điếu thuốc thứ hai mà vẫn không tìm ra được vấn đề. Vương Trạch Vinh thầm chửi một câu, trán đã đổ mồ hôi lạnh. Nhưng đúng lúc này đầu hắn đột nhiên nghĩ ra một chuyện.
- Chẳng lẽ là cái này?
Vương Trạch Vinh một lần nữa xem cách sắp xếp trong phòng làm việc, ánh mắt hoảng sợ nhìn xung quanh.
Vương Trạch Vinh phát hiện một vấn đề. Đó là bố trí phòng làm việc của mình và Đinh Lỗi là giống nhau, ngay cả kê bàn làm việc cũng giống nhau.
Nhớ đến tình huống của hai lãnh đạo trước, Vương Trạch Vinh không khỏi nghĩ đến chuyện mê tín. Bí thư và chủ tịch xã trước đều ở trong phòng này nên xảy ra chuyện. Hai phòng làm việc này trước đó mình đã ra vào nhiều lần, bố trí về cơ bản không thay đổi. Chẳng lẽ có quan hệ đến phong thủy.
Mặc dù suy nghĩ này rất ngu ngốc, rất buồn cười nhưng Vương Trạch Vinh nếu đã ngồi trên vị trí này rồi tính đến vấn đề xảy ra với mấy lãnh đạo trước, hắn không khỏi nghi thần nghi quỷ, lo lắng.
Vương Trạch Vinh cắn răng lẩm bẩm:
- Thà tin là có còn hơn.
Nếu ngồi ở hướng này có chuyện, vậy đổi hướng khác xem sao.
Vương Trạch Vinh cầm điện thoại gọi tới văn phòng. Người nghe điện là Tiểu Giang. Vương Trạch Vinh nói với Tiểu Giang:
- Bảo Hoàng Vĩ và Trương Chính Cường tới phòng tôi, tôi muốn điều chỉnh văn phòng một chút.
Sau khi Vương Trạch Vinh đi, Tiểu Giang đã tạm thời phụ trách công tác quản lý. Vương Trạch Vinh đã tỏ vẻ sẽ nghĩ cách để nàng trở thành chánh văn phòng.
- Vâng.
Tiểu Giang dịu dàng vâng rồi dập máy. Không lâu sau Tiểu Giang mang theo Hoàng Vĩ và Trương Chính Cường tiến hành kê lại bàn ghế trong phòng theo yêu cầu của Vương Trạch Vinh.
Ngồi vào phòng làm việc đã được chỉnh lại, Vương Trạch Vinh hít sâu một hơi, áp lực trong lòng đã giảm đi. Làm xong việc buổi sáng, Vương Trạch Vinh xem lại quan khí của mình liền yên tâm. Quan khí không còn tản mát nữa.
Thì ra là do phong thủy.
Vương Trạch Vinh an tâm hơn. Hắn thầm nghĩ bảo sao rất nhiều lãnh đạo khi dọn đến phòng mới đều phải một lần nữa kê lại đồ đạc, có lẽ là lo lắng đến vấn đề phong thủy trong phòng.
Sau chuyện phong thủy này, tâm trạng Vương Trạch Vinh rất nhẹ nhàng, hắn muốn há miệng cười lớn.
- Phúc họa đan xen. Hắc hắc, không ngờ phong thủy ảnh hưởng đến quan khí. Đây là biện pháp tốt để tăng quan khí. Xem ra mình phải dồn tâm sức nghiên cứu vấn đề này. Bỏ đi, lần sau rồi nói.
Ý nghĩ giúp Đinh Lỗi chỉ lóe lên trong đầu Vương Trạch Vinh rồi biến mất ngay.
Vương Trạch Vinh đúng là hơi mệt rồi.....
Hội nghị Đảng ủy xã do Đinh Lỗi chủ trì tiến hành. Quả nhiên như suy nghĩ của Đinh Lỗi. Trong hội nghị đám người Chu Hồng Thiên chỉ giữ được mấy vị trí không quan trọng, các vị trí khác về cơ bản đều bị Đinh Lỗi và Vương Trạch Vinh chiếm.
Nếu không phải Vương Trạch Vinh không có mấy người thân tín thì hắn còn chiếm nhiều hơn.
Năm nay xã Hoàn Thành đúng là rối ren, hai bộ máy lãnh đạo rơi đài, nhân sự không ngừng được điều chỉnh.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!