- Cái gì, cậu nhắc lại lần nữa.
Vương Trạch Vinh cầm điện thoại, kinh ngạc nói.
Buổi chiều mới đến văn phòng, Vương Trạch Vinh liền nhận được điện thoại từ cảnh sát giao thông. Nội dung cuộc điện thoại làm hắn sợ hãi. Nghe nội dung bên trong, hắn không dám tin.
Thấy Vương Trạch Vinh như vậy, mọi người trong văn phòng đều giật mình.
Lại xảy ra chuyện lớn. Mọi người lén vểnh tai nghe nội dung cuộc điện thoại. Chuyện có thể khiến Vương Trạch Vinh kinh ngạc như vậy, nhất định là chuyện lớn.
Vương Trạch Vinh bỏ điện thoại xuống vội vàng chạy ra ngoài.
Thấy Vương Trạch Vinh lao ra, Trương Chính Cường nói:
- Lửa đốt đuôi chó.
Hoàng Vĩ đoán:
- Chắc là trên huyện xảy ra chuyện lớn.
Bàng Mẫn bĩu môi nói:
- Trên huyện xảy ra chuyện lớn sẽ không khiến chánh văn phòng Vương kinh hoàng như vậy, hay là lại có đợt kiểm tra gì đấy.
Tiểu Giang vùi đầu viết báo cáo mà Vương Trạch Vinh giao cho nàng làm:
- Có chuyện gì chờ lát nữa sẽ biết. Chúng ta hãy làm tốt việc của mình đi.
- Bí thư Hòa, xảy ra chuyện lớn.
Vương Trạch Vinh vừa vào phòng làm việc của Hòa Quốc Hùng liền nói.
Thấy Vương Trạch Vinh như vậy, Hòa Quốc Hùng nhíu mày. Vương Trạch Vinh hôm nay làm sao vậy, đây không phải tính cách của hắn. Hòa Quốc Hùng nhấp ngụm trà, từ từ nói:
- Tiểu Vương có chuyện gì thế?
Hòa Quốc Hùng đang nói chuyện liền nâng chén trà lên, mặt cũng nở nụ cười.
- Bí thư, vừa nãy bên cảnh sát giao thông gọi điện tới, một chiếc xe của chính quyền xã đi trên đường tới núi Thanh Trúc đã va chạm với chiếc xe Audi ngược chiều, chủ tịch xã Hạ bỏ mình, cùng chết còn có một phụ nữ.
Vương Trạch Vinh lấy lại bình tĩnh rồi nói.
Tin tức vừa nãy đúng là quá khó tin. Không ngờ một người đang sống tốt lại chết như vậy.
- Cái gì?
Hòa Quốc Hùng há hốc mồm, cốc trong tay rơi xuống mặt đất. Nước từ trong cốc rơi bắn vào chân Hòa Quốc Hùng.
Hết kinh ngạc, Hòa Quốc Hùng nhìn Vương Trạch Vinh rồi nói:
- Chết thật sự là Hạ Sơn?
Hòa Quốc Hùng cũng không thể tin vào việc này. Từ trước đến giờ hắn và Hạ Sơn vẫn là đối thủ, vừa nãy Hòa Quốc Hùng còn nghĩ làm thế nào đối phó Hạ Sơn và Chu Hồng Thiên hợp sức. Không ngờ trong nháy mắt người này đã chết.
Hòa Quốc Hùng muốn cười lớn, nhưng phát ra âm thanh lại thay đổi, điều này làm người ta không biết hắn phát ra âm thanh gì.
- Bí thư Hòa, cảnh sát giao thông tìm được chứng minh thư của người chết chắc là không sai. Bây giờ bọn họ gọi chúng ta đến nhận người.
Vương Trạch Vinh nhẹ nhàng nói, sau một chút kinh ngạc, bây giờ hắn đã khôi phục lại.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!