Chuyện trong chính quyền nên tin tức khá nhanh. Đám người lão Chu bị gọi lên ban Tổ chức cán bộ Huyện ủy không lâu, tin tức rất nhanh đã truyền khắp chính quyền huyện. Trương Chính Cường là người có tin tức nhanh nhất. Hắn ra ngoài gọi mấy cuộc điện thoại là hiểu tình hình trong đó.
Thấy Trương Chính Cường trở về với dáng vẻ như vậy, Tiểu Giang lập tức phát huy bản lĩnh của mình, yêu kiều cười nói:
- Trương ca, rốt cuộc là tin tức gì mau nói cho chúng tôi biết.
Nghe xong Tiểu Giang hỏi, có thể là muốn thể hiện với mọi người về mình có cửa, Trương Chính Cường đắc ý nói:
- Lần này xã chúng ta nổi tiếng rồi.
Không biết là ai tố cáo chuyện các lãnh đạo nhận hối lộ, dùng tiền của xã để chơi cổ phiếu lên với Ủy ban kỷ luật thành phố và Huyện ủy. Điều này thành phố rất coi trọng, đặt biệt phái người đến huyện tham gia chứng thực.
Vốn việc này ở xã cũng kịp thời động tay động trên nên trên cơ bản không thể điều tra. Nhưng ngay khi chuẩn bị có kết luận thì không biết như thế nào mà các chứng cứ cụ thể lại đưa lên Ủy ban kỷ luật. Thông qua đầu mối này liền bắt trúng, con số rất lớn.
Nói đến đây, Trương Chính Cường liền thở dài một tiếng.
Triệu Lệ nói:
- Ai làm việc này?
Sau khi biết Lưu Vệ Quốc bị bắt, cô ta vẫn im lặng. Mất đi Lưu Vệ Quốc ủng hộ, cô ta ở xã coi như xong. Bây giờ cô ta đang rất hận người tố cáo. Vì dựa vào chủ tịch xã nên cô đã nỗ lực rất nhiều.
Tự động đưa lên cho Lưu Vệ Quốc chơi không nói, còn muốn không ngừng giúp Lưu Vệ Quốc xem xét tình hình của xã, là một vật và con chó của Lưu Vệ Quốc. Không ngờ bỏ nhiều như vậy mà khi sắp đạt được kết quả thì Lưu Vệ Quốc lại mất quyền lực.
Trương Chính Cường nhìn Triệu Lệ một cái, hai mắt nhìn chằm chằm vào chỗ lộ ra của Triệu Lệ, đắc ý nói:
- Không ai biết. Đây là gửi ở bưu điện huyện, không tra được người gửi. Chẳng qua cũng tốt, có thể làm các phần tử bại hoại này bị bắt đúng là khiến mọi người vui mừng.
Thấy ánh mắt của Trương Chính Cường, Triệu Lệ chột dạ cúi đầu. Nói thật bây giờ Triệu Lệ có hơi sợ Trương Chính Cường. Tiễn Đại Phú mất chức không biết chừng Trương Chính Cường sẽ thay thế. Đến lúc đó không biết Trương Chính Cường sẽ chỉnh mình như thế nào.
Hoàng Vĩ cũng không kịp ứng phó với chuyện này. Ở xã Hoàn Thành thì mình coi như buộc vào người Tiễn Đại Phú. Nếu không có Tiễn Đại Phú thì mình không thể sống sót. Hoàng Vĩ ngồi đó âm thầm nghĩ lại quan hệ giữa mình và Tiễn Đại Phú.
Làm hắn vừa vui mừng và buồn bã là mình không có xuống bùn cùng Tiễn Đại Phú. Nói dễ nghe là mình không bị nhiễm bùn đen, nói khó nghe là mình không được Tiễn Đại Phú coi là tâm phúc. Bây giờ nghe Trương Chính Cường có tin tức bên trong, hắn cũng muốn biết cụ thể trong đó:
- Trong xã có bao nhiêu người bị liên lụy?
Thấy Hoàng Vĩ vội vàng như vậy, mọi người đều rõ tâm trạng của hắn. Nếu như Tiễn Đại Phú xảy ra chuyện, cuộc sống của Hoàng Vĩ liền khó khăn. Trương Chính Cường thậm chí còn đang nghĩ Hoàng Vĩ có liên quan đến vấn đề của Tiễn Đại Phú hay không?
- Ha ha.
Trương Chính Cường cười thầm trong lòng. Từ trước đến giờ thằng ranh Hoàng Vĩ vẫn tranh Tiểu Giang với mình. Hắn ta dựa vào Tiễn Đại Phú, bây giờ là lúc chỉnh đối phương rồi.
Trương Chính Cường không lập tức trả lời mà uống ngụm nước, hút một điếu thuốc rồi nói:
- Lần này xã chúng ta đúng là nổi tiếng. Bí thư xã, chủ tịch xã, phó bí thư đều không chạy thoát. Tiễn Đại Phú là người thực hiện, nghe nói mấy phòng ban đều có người.
Nói đến đây Trương Chính Cường nhìn Hoàng Vĩ mà nói:
- Tiễn Đại Phú không có khả năng quay về. Hắn là người thực hiện nên có lẽ cả đời ăn cơm tù. Không biết trong văn phòng chúng ta có ai là đồng bọn của hắn không?
Vừa nghe Trương Chính Cường nói như vậy, Hoàng Vĩ ngồi im trên ghế, nửa ngày không lấy lại tinh thần.
Vương Trạch Vinh cuối cùng coi như biết việc này. Mặc dù nội dung chi tiết không rõ, nhưng đã hiểu về cơ bản câu chuyện. Bộ máy xã Hoàn Thành coi như thối nát. Bộ máy mới coi như điều chỉnh xong. Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, Hòa Quốc Hùng, Hạ Sơn, Chu Hồng Thiên sẽ chiếm được chỗ tốt trong đó.
- Không ngờ lão Chu lại chiếm được tiện nghi lớn như vậy.
Trương Chính Cường không khỏi thở dài nói.
Liếc nhìn Tiểu Giang, Vương Trạch Vinh còn đang thầm nghĩ việc này nhất định có quan hệ với Tiểu Giang. Không biết cô ta lấy chứng cứ từ đâu. Cô gái này không đơn giản.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!