Chương 8: (Vô Đề)

Sáng sớm, A bị tiếng chuông hẹn giờ đánh thức, cậu nhắm mắt đưa tay mò

mò trên cái bàn đầu giường, mò cả nửa ngày cũng chẳng thấy chuông đâu,

may mà người bên cạnh kịp thời tìm thấy mà tắt chuông, nếu không chắc ồn chết mất!

Ý? Đợi đã…

A mở bừng mắt ra: Bên cạnh có

người! Cậu lập tức bật dậy nhìn sang bên cạnh mình, là B! Lại nhìn xuống cơ thể mình, toàn thân trống trơn, đến cái quần lót cũng chẳng có!

Chuyện gì thế này?

Cậu sao lại cả người không một mảnh vải cùng B nằm

trên giường?

A cố gắng nhớ lại tối qua: Ăn cơm… hát karaoke…

đánh mạt chược… bản thân toàn thua, uống cũng không ít rượu… về sau thì

cố mãi cũng chẳng nhớ được gì. Có điều, chắc là mình uống say quá, B

đành đưa luôn về nhà hắn.

Có lẽ do cử động của A quá mạnh, B cũng tỉnh dậy. Anh ngồi lên nhìn A: Cậu tỉnh rồi hả?.

A:

"Tối qua anh đưa tôi về à?".

B:

"Tối qua cậu uống hơi nhiều, tôi không biết nhà cậu ở đâu, đành phải đưa về nhà tôi".

A: Thật cảm ơn anh.

B khoát tay xuống giường, cầm lấy đồ ngủ mặc lên: Không có gì.

A yên tâm rồi, lại như nhớ đến chuyện gì hài hước lắm mà bật cười, nói

với B: "Anh có biết lúc tôi tỉnh dậy thấy mình thế này đã nghĩ gì không? Nghĩ đến một cảnh thường thấy trong tiểu thuyết và phim truyền hình:

Cái gì mà sáng sớm tỉnh lại thấy mình nằm ở nhà ai đó, nhìn trên người

có mấy dấu đỏ đáng ngờ, trên giường còn có vệt máu, liền tưởng mình với

đối phương đã làm gì rồi. Ha ha ha ha ha, tôi còn suýt nữa không nhịn

được mà giở chăn ra soi ý chứ, ha ha ha ha ha…

". Mặt B không thể hiện chút cảm xúc gì nhìn A. Đến tận lúc ngưng cười, A mới hỏi một câu:"Sao thế?. B:Chúng ta thực sự đã làm rồi. A phì cười:Anh đừng đùa nữa, không thể nào đâu!. B:Tối qua tôi uống cũng không ít. A:Trên người tôi đến cả vết hôn còn chẳng có

". B kéo vạt áo ngủ ra:"Ở trên người tôi. A:Thế vệt máu mờ ám đâu?. B:Nếu cậu không bị mù màu thì cứ nhấc chăn lên đi, tôi nghĩ là cậu sẽ nhìn thấy thôi

". A như bị sét đánh trúng đầu. Trên cổ B đúng là có mấy vết đỏ rất khả nghi, trên cánh tay cũng có mấy vết xanh tím, trên giường… trên giường cũng… Cậu yếu ớt cất tiếng:"Sao có thể… Thế tại sao tôi chẳng cảm thấy gì cả…

". Ánh mắt B nhìn cậu dường như có chút thương hại:"Tối qua cậu quả thật uống hơi nhiều…

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!