Chương 22: (Vô Đề)

Vừa nghe thấy câu này, phản ứng đầu tiên của bố Diệp là đóng sầm cửa lại:

"Cô tìm nhầm người rồi".

Mẹ Hướng hơi cao giọng, ở ngoài cửa nói tiếp:

"Thầy giáo Diệp, xin thầy mở cửa, chúng tôi có chuyện muốn nói với thầy".

Bố Diệp lướt mắt qua vợ con mình, cả hai đều tỏ vẻ kinh ngạc, rõ ràng cũng đã nghe thấy những gì người bên ngoài nói. Thụ lại càng choáng váng,

cậu không ngờ đến cả cha mẹ công cũng tới đây.

Bố Diệp:

"Không có gì để nói hết. Các người còn không đi tôi sẽ báo cảnh sát đấy!".

Mẹ Hướng cười một tiếng:

"Thầy giáo Diệp, anh là thầy giáo, dạy dỗ giáo dục người khác thì tôi chịu; nhưng còn khóc lóc ăn vạ thì anh chắc chẳng làm được đâu nhỉ. Anh chắc chắn là mình muốn báo cảnh sát chứ?".

Bố Diệp: ….

Bố Diệp suy nghĩ kỹ càng một lúc, thôi vậy, nếu hôm nay có thể cắt đứt hy

vọng của con trai mình thì càng tốt. Thế là ông liền mở cửa cho hai

người vào nhà.

Thụ căng thẳng nhìn ra phía sau cha mẹ công xem

có còn ai không, mẹ Hướng dường như đọc được ý nghĩ của cậu, nhẹ giọng

nói:

"Vốn nó cũng định đến cùng, nhưng vì sát giờ lại có việc nên không đến được".

Bố Diệp nhìn bộ dạng thất thần của con trai, lạnh giọng hỏi:

"Hai người có chuyện gì?".

Mẹ Hướng nhìn vợ chồng nhà họ Diệp, lại nhìn thụ, nói:

"Tiểu Diệp, con về phòng trước đi, ta muốn nói chuyện với bố mẹ con một lát". Thụ sững ra

một hồi rồi mới gật đầu quay người rời đi.

Bố Diệp ngăn cậu lại:

"A Ninh, con đứng lại đây. Đây là con trai tôi!".

Từ lúc hai người xa lạ chẳng biết ở đâu chui ra này bước vào nhà, bố Diệp

cảm nhận rõ ràng con trai mình đang dao động. Lại nhìn thấy bộ dạng

ngoan ngoãn nghe lời của thụ, ông bắt đầu thấy hối hận vì đã để hai

người kia vào nhà.

Nghĩ đến đây, sắc mặt bố Diệp cũng trở nên

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!