B nhìn người trước mặt: khoác áo vest thắt cà vạt, giày da đánh xi bóng loáng, đến tóc hình như còn vuốt keo…
B:
"Cậu đến đây xem mắt đấy hả?".
A:
"Cái đám tri thức bọn anh không phải đều ăn mặc thế này sao? Tôi đây là nhập gia tùy tục đấy chứ".
B:
"Được rồi, lần sau ăn mặc đơn giản thôi, mặc thế này tôi thấy chướng mắt mà cậu cũng bất tiện".
Sáng thứ Hai, A chính thức trở thành trợ lý của B.
Đối với một họa sĩ vẽ tranh minh họa trước giờ vẫn làm việc tự do mà nói, A cảm thấy việc đến công ty làm quả là một việc vừa đau khổ lại vừa thú
vị.
Thú vị là vì đến nhà xuất bản có thể gặp được rất nhiều loại người
khác nhau, nghe được những câu chuyện hay ho, giúp việc vẽ tranh của cậu có thêm không ít cảm hứng. Đau khổ là vì mỗi ngày đều phải dậy sớm, đặc biệt lúc này lại còn đang là mùa đông. Bởi vậy mới đi làm có một tuần, A đã đến muộn tận bốn lần.
Trưởng phòng nhân sự đến tìm B, uyển chuyển tỏ ý mặc dù A có chỗ dựa là B nhưng cứ đi muộn mãi thế này sẽ gây ảnh
hưởng không tốt.
B có phần bất đắc dĩ, nói với A:
"Cậu không thể không đến muộn à?".
A:
"Cơ thể tôi nói với tôi là nó thật sự không thể tỉnh trước tám giờ ba mươi phút được".
B:
"Tôi cho là tôi có thể để nắm đấm của mình đi đàm phán với nó một chút".
A:
"… Đợi xe buýt lâu lắm".
B:
"Tôi nghe nói cậu có xe".
A: … Tiền xăng đắt quá.
B:
"Công ty thanh toán tiền cho cậu".
A:
"… Tôi không biết viết hóa đơn để thanh toán".
B:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!