Ngưu Căn Sinh tuôn một tràng pháo, càng nói về oa oa ngư là mắt gã càng sáng ngời. Tô Mộc nghe mấy lời này lòng càng vững tin, nếu đúng như Ngưu Căn Sinh nói thì rất có triển vọng.
Tô Mộc mở miệng nói:
- Anh Ngưu, chút nữa chúng ta ăn xong làm phiền Anh Ngưu dẫn tôi đi chỗ thường hay bắt cá. Chỗ nào có cá chỗ nào không, Anh Ngưu hãy nói cho tôi biết.
- Không thành vấn đề!
Ngưu Căn Sinh vỗ ngực nói:
- Đừng nói bắt oa oa ngư, Tô trưởng trấn muốn săn thú cũng được, chỗ tôi có nỏ.
Ngưu Căn Sinh nói nó không phải súng săn mà là nỏ tiễn cứng tự làm. Loại nỏ này nhìn không bắt mắt nhưng sức sát thương rất mạnh, có thể đâm thủng sói hoang, uy lực không yếu hơn súng săn.
- Nào, dzô!
Ba người ăn no uống đủ. Ngưu Căn Sinh dẫn Tô Mộc, Từ Viêm đi khắp núi. Sơn mạch nào có cái gì, con sông nào có oa oa ngư, trái của cây nào ủ Hỏa Thiêu Sơn. Ngưu Căn Sinh nói hết những gì gã biết cho hai người nghe.
Từ Viêm hít làn gió mát ập vào mặt, hương thơm thoang thoảng trong không khí.
Từ Viêm cười nói:
- Lãnh đạo, nếu sơn mạch này có thể cải tạo thành khu du lịch thắng cảnh thì tuyệt. Nhìn phong cảnh này đi, đẹp còn hơn chỗ báo chí tuyên truyền.
Tô Mộc nói đùa:
- Được thôi, không ngờ Từ đại sở trưởng của chúng ta cũng biết làm kinh tế.
Từ Viêm gãi đầu nói:
- Lãnh đạo, tôi chỉ thuận miệng nói chơi, lãnh đạo còn đùa tôi.
- Đùa gì, tôi nói thật.
Tô Mộc kêu Ngưu Căn Sinh dừng lại, ba người ngồi xuống tảng đá to, ngắm cảnh đẹp. Tô Mộc uống hớp nước, nói ra kế hoạch chưa thành hình.
- Biết không?
Tôi ở đây nửa năm, sớm thăm dò chỗ này, cộng với hôm nay Anh Ngưu giới thiệu càng khẳng định ý tưởng của tôi. Trấn Hắc Sơn nghèo nhưng không đến nỗi nghèo suốt đời. Miễn chúng ta sử dụng tốt tài nguyên chỗ này thì chắc chắn có thể giàu lên.
Ngưu Căn Sinh khó tin hỏi lại:
- Thật không?
Nhà họ Ngưu sống ở đây đời đời, Trấn Hắc Sơn vẫn luôn nghèo như vậy, sao nghe Tô Mộc nói thì Trấn Hắc Sơn như chậu châu báu. Nếu đúng thật thì sao đám quan không thấy điều đó?
- Là thật.
Anh Ngưu cũng biết Trấn Hắc Sơn chúng ta không đến nỗi heo hút. Như Từ Viêm nói, ngược lại phong cảnh Trấn Hắc Sơn rất đẹp. Miễn quy hoạch tốt, có thể kiến thiết chốn này thành một khu du lịch. Bây giờ ngành du lịch rất nổi, nếu có thể phát triển thì tương lai rạng rỡ.
- Ngành du lịch cứ để một bên đã, em muốn nói đến tài nguyên của Trấn Hắc Sơn chúng ta, oa oa ngư. Miễn chúng ta có thể bắt oa oa ngư bán một ít là sẽ nổi tiếng ngay. Từ cơ sở này tổng hợp đường nước và đường bộ nuôi cá, nhờ sông hồ trong núi nuôi cá dưỡng tôm, rùa.
- Khi đó từ bên ngoài dẫn vào tri thức khoa học kỹ thuật tiên tiến, chế tạo Trấn Hắc Sơn thành khu sinh thái khoa học viên công nghệ cao.
- Hình thành quy mô rồi là có thể làm ngành du lịch. Anh Ngưu nghĩ đi, có người đến du lịch, đặc sản duẩn tiêm trà, Hỏa Thiêu Sơn do Anh Ngưu nấu đều có thể bán ra.
- Miễn chúng ta có niềm tin, quy hoạch tốt.
Duẫn tiêm trà, Hỏa Thiêu Sơn thành một dây chuyền sản nghiệp khu sinh thái khoa học viên công nghệ cao, phát triển lớn mạnh.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!