Chương 35: Đoạt quyền (3)

Trong điện thoại Lâm Thần không nói nhiều, chỉ kể sơ là sáng hôm nay trường tiểu học Đại Liễu Thụ xây dựng xong đưa vào sử dụng, đến trời tối thì sụp đổ. Có một số đứa nhỏ không muốn rời khỏi trường mới xây, muốn chơi lâu thêm một lúc nên lúc nhà sụp còn trẻ con trong trường học.

Không rõ tình huống thương vong, sống chết thế nào.

Trước khi đi Tô Mộc cố ý dặn dò Lâm Thần chú ý chuyện cải tạo trường tiểu học Đại Liễu Thụ xuống cấp nên gã biết tin chạy qua ngay.

Tô Mộc không còn là chim non mới vào quan trường, hắn thông qua Lâm Thần báo cáo phân tích ra nhiều thứ. Nhưng mấy cái này là chuyện nhỏ, điều Tô Mộc lo lắng nhất là đám học sinh bị kẹt lại, hy vọng bọn nhỏ không sao, nếu không hắn sẽ áy náy suốt đời.

Vù vù vù vù vù! 

Santorini chạy bon bon trên đường cao tốc. Lý Nhạc Thiên cũng sốt ruột, vì biết ngọn nguồn sự việc nên gã lái xe với tốc độ nhanh nhất.

Nhà tỉnh ủy Thành phố Thịnh Kinh.

Sau khi Diệp Tích nhận được điện thoại của Tô Mộc, cảm xúc vui vẻ nguội dần. Diệp Tích không ngờ sự việc vốn chắc ăn lại trở nên như vậy.

Trường tiểu học Đại Liễu Thụ sụp đổ.

Đám trẻ con ngây thơ kia không rõ sống chết thế nào.

Tại sao chuyện lại ra cớ này?

Diệp An Bang ngồi trên ghế nệm nhìn Diệp Tích còn cười tươi như hoa chớp mắt mặt lạnh băng, cười nói: 

- Tích nhi, ai gọi điện thoại chọc con không vui?

Nói cho bố biết, bố đánh hắn!

Diệp Tích tức giận nói: 

- Bố, đám quan bây giờ nghĩ cái kiểu gì, một việc tốt đẹp lại thành ra như vậy, khiến trời giận người oán.

Biểu tình Diệp An Bang nghiêm túc hỏi: 

- Có chuyện gì? 

Khiến Diệp Tích nói ra lời như vậy chắc hẳn vụ việc không đơn giản. Diệp An Bang càng tò mò là ai có thể kinh động Diệp Tích, làm cô lộ ra cảm xúc như vậy, chuyện không bình thường.

- Bố đừng đoán mò, chuyện là vầy... 

Diệp Tích không chút giấu diếm kể hết những chuyện đã làm cùng Tô Mộc. Diệp An Bang cũng biết chuyện, nếu gã không đồng ý thì mấy người Hà Sanh tuyệt đối không bỏ tiền ra quyên góp. Diệp An Bang không ngờ cấp dưới to gan như thế, dám vươn tay ăn chặn số tiền kia, còn làm chuyện quá đáng như vậy.

Diệp Tích sốt ruột nói: 

- Bố định giải quyết chuyện này thế nào? Bọn nhỏ vô tội, chúng đáng yêu như vậy, nếu bị chuyện này tổn thương thì sẽ ảnh hưởng cả cuộc đời.

Sắc mặt Diệp An Bang âm trầm, gã đứng dậy nói: 

- Tích nhi, chuyện này cứ làm theo lời con vừa nói. Hãy gọi điện thoại cho Lý Hưng Hoa, nói đó là ý của bố, phải tra kỹ việc này. Sau khi xong việc bố muốn nghe Lý Hưng Hoa báo cáo.

- Vâng thưa bố.

Diệp Tích gọi điện thoại cho Lý Hưng Hoa ngay.

Đầu dây nối, Diệp Tích bình tĩnh nói: 

- Chú Lý, ba ba kêu cháu nói với chú là... 

Xuất phát từ sáu giờ chiều, Santorini chạy nhanh như tia chớp đến mười hai giờ đã tới Trấn Hắc Sơn.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!