Chương 32: Gió to nổi lên (2)

Lý Nhạc Thiên bưng ly nước trái cây lên uống cái ực, cầm khoai tây chiên nhai ngồm ngoàm.

- Huynh đệ, cậu nhậu giỏi thật. Tôi lớn thế này chưa từng thấy ai uống thắng tôi, cậu là người đầu tiên. Bây giờ đầu tôi còn đau như búa bổ.

Tô Mộc ngồi xuống bàn ăn.

- Cỡ như cậu mà đòi thách đấu với tôi? Hừ, đêm qua thấy cậu gục nên mới thôi, không thì tôi còn uống nữa.

- Cứ khoác lác đi, nổ bom nhiều vào.

- Nổ? Nếu không tin thì lúc nào rảnh chúng ta uống tiếp, không cho cậu uống gục thì tôi còn mặt mũi gì!

- Ui chao, thách đấu tôi?

Ai sợ ai!

Trịnh Đậu Đậu ngồi bên cạnh nhìn hai người đấu võ mồm như dân chợ trời.

Trịnh Đậu Đậu xụ mặt nói: 

- Hai cậu lợi hại lắm sao? Có bản lĩnh thì uống với lão nương, nếu không đánh gục các ngươi thì lão nương tùy các ngươi xử.

Tô Mộc, Lý Nhạc Thiên mới rồi còn hăng cãi cọ lập tức im thin thít. Đùa, chơi với Trịnh Đậu Đậu? Không phải không chơi nổi mà là không muốn.

Lý Nhạc Thiên ngậm miệng, ngoan ngoãn nhai cơm:

- Tùy tiện xử trí? Cô nãi nãi thấy tôi dám làm không? Tôi sợ quay về kinh thành bị lão già răn dạy tơi bời.

Tô Mộc thầm nghĩ: 

- Tĩnh như xử nữ, động như bạo long. Không uổng xuất thân từ bộ đội đặc chủng, oách. Ai có thể hàng phục đóa hồng gai này thì rất thần.

Trịnh Đậu Đậu nhìn hai người nhanh chóng ngừng chiến, cô nghiến răng bưng tách cà phê lên nhấp một ngụm.

Trịnh Đậu Đậu hỏi: 

- Nói đi, hôm nay chúng ta đi đâu chơi? Hay đi chợ đồ cổ Thành phố Thanh Lâm?

Tô Mộc mỉm cười nói: 

- Sao cũng được, Đậu Đậu tỷ muốn đi đâu thì chúng ta đến đó. Nhưng trước đó tôi phải về trường Đảng thị ủy một chuyến, hôm nay là ngày kết thúc trường Đảng hội nghiên cứu và thảo luận, tôi phải đi.

Trịnh Đậu Đậu lẩm bẩm:

- Thật chán, tiểu quan liêu.

Lý Nhạc Thiên giục:

- Được rồi, huynh đệ mau ăn đi, ăn xong chúng ta cùng cậu qua đó.

Miễn có thể đánh trống lảng khỏi đấu võ mồm với Trịnh Đậu Đậu thì nói gì Lý Nhạc Thiên cũng chịu.

Ba người nhanh chóng ăn xong, rời khỏi hội quán Nhã Trúc. Bên ngoài đậu một chiếc Santorini bình thường, là do Lý Nhạc Dân chuẩn bị. Nói theo lời Lý Nhạc Dân thì đến chỗ nên điệu thấp hãy điệu thấp, đừng kiêu ngạo như khi ở kinh thành.

Đến cửa trường Đảng, Tô Mộc cười nói: 

- Ở đây chờ tôi một chút.

Tô Mộc bước xuống xe, đi hướng ký túc xá. Giờ còn một lúc mới kết thúc lễ tổng kết hội nghiên cứu và thảo luận, Tô Mộc về ký túc xá nhấc một túi xách trở lại xe.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!