Chương 47: Trù nương nhà mình

Nhanh chóng, tin tức Ngô Vương điện hạ đến đã truyền đến hậu viện, nhóm phụ thân biết là không phải quân địch thì đều nhẹ nhàng thở phào.

Bao gồm cả Tống Điềm.

Nàng hôm nay đã tinh bì lực tẫn (tinh thần mệt mỏi, sức lực kiệt quệ), không muốn nghĩ gì nữa, lập tức trở về doanh trướng đi ngủ.

Không thể không nói, ở một mình vẫn là thoải mái nhất, đêm nay nàng ngủ rất ngon; hơn nữa hôm qua bận rộn như vậy, đến lúc mở mắt ra đã là giờ Tỵ (9h – 11h).

Tống Điềm vội vàng thu dọn đi ra ngoài, Tiểu Điệp các nàng đã bận bịu ở cách đó không xa, Triệu ma ma đang nói chuyện với Tiểu Điệp, nhìn thấy Tống Điềm liền cười vẫy tay với nàng.

Ma ma. Tống Điềm

Triệu ma ma nói:

"Tối hôm qua Ngô Vương điện hạ đến, các ngươi đều biết cả rồi chứ?"

Tống Điềm gật đầu: Đã biết ạ.

"Đây là chủ tử cần phải hầu hạ thật tốt, chúng ta là người dưới, không quan tâm chuyện bên trên, chỉ cần làm tốt chuyện trong tay là được rồi; Ngô Vương muốn ở trong doanh mấy ngày, Tống Điềm, ngươi phải bận rộn một chút rồi, cơm tập thể tạm thời cho Tiểu Điệp phụ trách, ngươi chịu trách nhiệm bữa tối cho khách quý, có vấn đề gì không?

"Tống Điềm cùng Tiểu Điệp liếc nhau, hai người đều thấy lo lắng, nhất là Tống Điềm:"Ta... không có vấn đề gì, nhưng chỉ là không biết, chiêu đãi vị vương gia này cần bao nhiêu phân thượng?

Hôm qua chiêu đãi Tuần phủ đại nhân, ngài nói thêm mấy món so với cơm của binh sĩ là được rồi, vậy hôm nay...

"Nhắc tới việc này, Triệu ma ma cũng thấy khó khăn. Bà thở dài,"Nói thật, ta cũng không biết, Đại tướng quân của chúng ta không qua lại với Ngô vương, mà người ta là hoàng thân quốc thích chân chính, đương nhiên cũng không thể đối xử giống nhau được.

Như vậy đi, giữa trưa hôm nay, sẽ có nguyên liệu tươi mới được đưa tới nhà bếp, ngươi nghĩ ngợi soạn một cái thực đơn, ta đem cho Tướng quân xem qua, để Tướng quân quyết định.

"Tống Điềm cảm thấy cách này hay, vì thế khẽ gật đầu. Trước khi đi, Triệu ma ma lại nói tiếp:"Mấy ngày này đặc biệt, các ngươi phải vất vả rồi.Ma ma đừng nói vậy, nên làm mà.

"Triệu ma ma đi rồi, Tiểu Điệp lập tức kéo tay Tống Điềm,"Làm sao bây giờ Điềm Điềm tỷ, muội lo quá, ý ma ma là muốn để muội bắt đầu phụ trách bữa tối sao?Tống Điềm cười nói:Đây là chuyện tốt, muội học lâu như vậy rồi, cũng đã nắm được không ít kinh nghiệm, đây là cơ hội mà.Nhưng muội... sợ hãi... nếu làm hỏng...Sẽ không, có ta ở đây, đi thôi, đi nhà bếp xem thử."

Thành Dương quân ở biên quan ba năm, cũng không phải lúc nào cũng có chiến sự, thời gian nhàn rỗi ngoại trừ huấn luyện còn có một chuyện, tăng gia sản xuất.

Đây là chế độ Cố Hiển Thành lập ra, cũng đã thực thi được ba năm, lúc trước Tống Điềm còn không biết từ đâu mà có nhiều nguyên liệu cùng lương thực như vậy, hiện tại đã rõ ràng, ngoại trừ lương thực, mấy thôn xunh quanh mà cần rau dưa mà lại ngại chợ xa xôi thì có thể trực tiếp đến Thành Dương quân đổi.

Đổi bằng tiền hoặc bằng lương thực đều được, như vậy cứ đến mùa hè là mấy thôn xóm chung quanh Thành Dương quân đều rất thường xuyên lui tới, sau khi sửa đường xong Trần gia thôn cũng từng đến hai ba lần.

Hôm nay nguyên liệu được đưa đến nhà bếp thật sự làm người ta hoa cả mắt, gà vịt thịt cá trứng đầy đủ mọi thứ, thậm chí còn có hai con ngỗng béo chạy trong sân, vẫy cách phành phạch, Tiểu Điệp nhìn thấy vậy liền nở nụ cười,

"Điềm Điềm tỷ, nhiều nguyên liệu thế này, hôm nay chúng ta không lo thiếu."

Tống Điềm khẽ gật đầu, nguyên liệu nấu ăn đúng là không cần lo, tiếp đến là cần suy nghĩ thực đơn hôm nay, nếu có cá nàng liền muốn nấu thử, lúc trước làm cá om dưa chua ăn rất ngon, không bằng hôm nay làm canh cá chua, vào thu ăn cũng sảng khoái!

Mặt khác còn có ngỗng, trong lòng Tống Điềm nổi lên mấy chữ, ngỗng hầm nồi đất.

Kỳ quái, rõ ràng nàng chưa từng làm qua món này, lại phảng phất cảm giác nhất định rất ngon, vì thế Tống Điềm lặng lẽ thêm vào thực đơn.

Mặt khác còn có những món khác nữa, không thể không nhắc tới đậu phụ được chuẩn bị từ trước kia, sau khi phơi nắng vài ngày đã mọc lông trắng, dùng thêm chút ớt bột, hoa tiêu cùng hoàng tửu và muốn, trộn đều lên sẽ có một mùi thơm dù hơi kì dị nhưng ăn một miếng vào trong miệng, hoa tiêu cùng ớt hoà với nhau bao phủ ngoài miếng đậu mềm mại lập tức đánh vào vị giác, không ai có thể ngờ đậu phụ cũng có thể làm ra hương vị như vậy, các sư phụ trong nhà bếp đều không nhịn được giơ ngón tay cái lên.

Loại đậu phụ này, ăn cùng cơm hay cháo đều rất ngon, nhưng còn có một cách làm, đó là hấp với thịt.

Đậu phụ hấp thịt, nghe thì có vẻ lạ, nhưng chỉ cần dùng thịt ba chỉ, xoa lên một lớp gia vị chua cay xong đặt vào nồi hấp chín, thịt ba chỉ mỡ ngán được vị đậu phụ chua cay trung hoà lại, ăn kèm một miếng cơm trắng, tư vị này, chỉ sợ là nhớ mãi không quên.

Tiểu Điệp nếm qua món thịt kho dưa chua, đây là lần đầu tiên nàng ấy nghe thấy món này, tò mò đi theo Tống Điềm học hỏi. Trừ mấy món này, lại thêm mấy món thịt, thịt bò đương nhiên có, thịt gà nấu cùng hạt dẻ, lòng gà xào giá.

Mà mấy món rau trộn ăn kèm hôm qua cùng đậu phộng rang cũng rất được nhóm người Tuần phủ thích, Tống Điềm ý định tiếp tục làm thêm một thít. Ngoài ra còn có thịt nguội, trứng muối chuẩn bị sẵn. Hơn mười món ăn, Tống Điềm cảm thấy ổn thoả rồi liền cho người giao thực đơn cho Triệu ma ma.

Rất nhanh, Triệu ma ma truyền lời về, Đại tướng quân nói món gì cũng được, Tống Điềm cứ tuỳ ý làm.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!