Chương 24: Đậu phụ sốt tương

Tống Điềm như không thể tin vào mắt mình, cẩn thận nhìn kĩ lại lúc này mới thấy rõ ràng, người trước mặt nàng đúng là Cố Hiển Thành.

Cố Hiển Thành thì đang nhìn nàng chằm chằm, tuy rằng trên mặt không có biểu cảm gì nhưng trong mắt lại có cảm giác không vui.

Tống Điềm:

"Tướng... tướng quân?"

Cố Hiển Thành trầm mặc, cảm giác đau đớn trên ngực hắn cũng dần dần biến mất, nhưng hắn nhìn người trước mặt, trong lòng cảm giác sắp điên rồi.

hắn vốn định đi tuần tra quân doanh, được nửa đường tim đột nhiên đau đớn, hiện tại Cố Hiển Thành cũng đã quen thuộc với cảm giác này, ngay lập tức hiểu ra nguyên nhân đến từ đâu, chỉ là hắn thực sự rất tò mò, đêm hôm khuya khoắt, có chuyện gì lại khiến nàng thương tâm.

Cho nên, bất tri bất giác đã đi đến nơi này.

Nhưng đương nhiên Cố Hiển Thành sẽ không nói thẳng ra, thản nhiên đáp: Đi ngang qua.

Đi ngang qua? Tống Điềm đưa mắt nhìn quanh bốn phía, nơi này... là doanh trướng của nữ quyến mà? Đại tướng quân vô duyên vô cớ đi ngang qua đây?

Nhưng mà ngay sau đó, Tống Điềm cũng tự tìm được lý do, có lẽ tướng quân muốn tìm Triệu ma ma.

"Vậy... tướng quân cứ thong thả, ta đi trước." Tống Điềm nói xong liền quay người chuẩn bị rời đi, ai ngờ Cố Hiển Thành đột nhiên hỏi,

"Vừa rồi ngươi khóc à?"

Tống Điềm ngẩn người, không thể tin quay lại nhìn hắn.

Cố Hiển Thành:

"Ta nghe thấy tiếng khóc nên mới đến đây."

Tống Điềm bị lời này doạ sững sờ, lúng túng nói,

"Ta... ta nghe La tỷ nói muốn đi... nói nhiều thêm mấy câu, ngài nghe thấy?"

Cố Hiển Thành khẽ ừm một tiếng.

Vậy dân phụ cáo từ.

Nàng lại chuẩn bị rời đi lần nữa, Cố Hiển Thành không nhịn được nói,

"Về sau đừng quá đa sầu đa cảm."

Tống Điềm:?

Ngài vừa nói gì cơ? Tống Điềm tưởng mình nghe nhầm, hỏi lại một câu.

Cố Hiển Thành nhìn đi chỗ khác, không tự nhiên nói:

"Đa sầu đa cảm dễ tổn hại sức khoẻ."

Tống Điềm mất một lúc mới có thể tự thuyết phục chính mình, đại tướng quân là đang quan tâm nàng sao, dù sao hiện tại nàng cũng là người trong quân doanh, trướng quân quan tâm mọi người cũng không phải điều khó hiểu.

"Vâng, đa tạ Đại tướng quân quân tâm."

Nói xong, Cố Hiển Thành cũng không ngăn người nữa, đợi Tống Điềm đi rồi, hắn lại dạo quanh doanh trướng vài vòng nữa đợi cho cảm giác trên ngực hoàn toàn biến mất mới quay về.

Chỉ là lúc về lại gặp Phó Ngạn.

Phó Ngạn mới là người dẫn binh đi tuần tra, thấy hắn thì ngẩn người lập tức chạy đến,

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!