Trở về doanh trướng, Tống Điềm kể lại mọi chuyện cho Tiểu Điềm nghe, Tiểu Điềm nghe xong liền kinh ngạc mở to hai mắt:
"Điềm Điềm tỷ lợi hại thật! Thế mà lại có được lời bảo đảm của đại tướng quân!"
Về phần Tống Điềm, nàng cũng không quá vui mừng, khi còn ở Trần gia thôn nàng cũng đối xử với Cố Hiển Thành như bao người thôi.
Tiểu Điệp thấy khó hiểu,
"Điềm Điềm tỷ, tướng quân muốn thưởng, sao tỷ lại không cần?"
Tống Điềm nghĩ ngợi, vì sao lại không cần?
Thứ nhất, nàng xác thực không muốn gì cả, thứ hai... nàng vào quân doanh làm nhưng cũng là kí công khế chứ không phải nô lệ được mua về. Cái gọi là thưởng cũng giống như chủ nhân ban ân vậy. Nói đi nói lại cũng chỉ là bát canh gà, thưởng rồi, lần sau làm chuyện gì cũng có gánh nặng tâm lý.
Nghĩ vậy nhưng nàng cũng không nói gì, chỉ nhàn nhạt cười:
"Ta thật sự không muốn thứ gì cả, hiện tại ăn ở trong quân, ta thấy đủ rồi."
Tiểu Điệp cũng là người đơn giản không nghĩ nhiều, cười nói:
"Không sao, dù sao tướng quân cũng đã mở miệng. Chúng ta cứ nhớ chuyện này đã!"
Tống Điềm cười không đáp, nàng đi cho Tiểu Bảo ăn rồi nghỉ ngơi.
Cả ngày hôm nay làm bữa sáng xong chưa kịp nghỉ bao lâu, hiện tại thực sự rất mệt, nhanh chóng cùng nhi tử nhắm mắt lại...
Chỉ là trong quân nhanh chóng lan truyền tin tức, chưa đến một canh giờ đã truyền đi khắp nơi, thậm chì còn có nhiều phiên bản khác nhau.
Có người nói buổi sáng đại tướng quân ăn bánh bao của Tống trù nương xong, hương vị ngon kinh người liền ngày đêm tơ tưởng, nhịn không được liền gọi nàng đi làm mì canh gà.
Cũng có người nói bệnh cũ của đại tướng quân tái phát đau đớn khó nhịn, ăn canh gà của Tống trù nương xong thì liền khỏi, sắc mặt hồng hào.
Tóm lại là thêm mắm dặm muối ngày càng khoa trương.
***
Truyện chỉ được đăng tải trên wattpad @babyboo0902. Tất cả những chỗ khác đều là ăn cắp, vui lòng đọc ở trang chính chủ để cập nhật nội dung truyện nhanh và chính xác nhất.
Tống Điềm ngủ một đến giờ Tý, đến khi dậy đã không thấy Tiểu Điệp ở trong trướng. Nguyên lại là Đậu Khấu nhịn không được vội tìm nàng ấy hỏi chuyện, hai người nói chuyện bên ngoài trướng.
Tiểu Điệp ngáp ngắn ngáp dài: Có chuyện gì~~
Đậu Khấu kéo áo nàng,
"Tiểu Điệp tốt, những lời trước đây ngươi nói còn tính không?"
Lời gì?
"Chính là chuyện đổi chỗ nha, không phải ngươi vẫn luôn muốn làm cơm tối sao, hiện tại chúng ta đổi, ngươi theo La tỷ, ta đi làm cơm sáng, thế nào?"
Tiểu Điệp nghe vậy thì sửng sốt,
"Hiện tại ngươi lại muốn đổi?"
"Đúng vậy, chúng ta đi tìm La tỷ, La tỷ nhất định sẽ đồng ý, xong nhờ La tỷ nói với Triệu ma ma, khẳng định không thành vấn đề."
Tiểu Điệp nhíu mày,
"Nhưng mà... ta không định đổi."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!