Tống Điềm trở lại liền đến nhà bếp làm Tiểu Điệp lo lắng không hiểu chuyện gì.
Mà lúc này mọi người xung quanh cũng đều nhìn về phía nàng. Đặc biệt là Đậu Khấu cùng La thị.
Lúc này vẫn chưa đến giờ cơm chiều, các nàng nghe nói Tống Điềm bị Đại tướng quân gọi đi đều rất tò mò, Tiểu Điệp chạy đến hỏi, Tống Điềm liền nhỏ giọng nói hai câu.
Bởi vì nấu canh gà quan trọng, Tống Điềm không rảnh để ý đến người khác nói gì, Tiểu Điệp nghe xong cũng vội vàng, hai người liền đi thẳng vào bếp.
Đậu Khấu thấy thế thì nhỏ giọng nói thầm:
"Thần bí như vậy? Chẳng lẽ có chuyện tốt gì sao?"
La thị nhìn nàng một cái: Không làm việc?
Đậu Khấu sửng sốt: Không phải...
La thị:
"Đi thôi, làm việc không kẻo muộn."
Ban nãy Đậu Khấu còn nói với La thị muốn đi xem náo nhiệt, náo nhiệt không thấy đâu, không nghĩ tới hiện tại lại ở chung trong bếp với Tống Điềm.
Từ đầu bếp cũng ở gần đấy, nghe chuyện xong cũng không dám chậm trễ, mấy người liền đi về phía bếp chuyên dụng cho bữa sáng.
Cũng may nhà bếp lớn, mỗi bữa một khu nên cơm sáng và cơm tối không liên quan đến nhau, hai bên cũng không quấy nhiễu đối phương.
Tuy rằng nhóm đầu bếp làm bữa tối rất tò mò nhưng cũng không ai dám hỏi gì, chỉ là liếc mắt thấy Từ đầu bếp đi ra ngoài, lát sau quay lại cầm con gà đã xử lý sạch sẽ trên tay.
Bọn họ làm cơm sao?
Nhưng nấu cho ai ăn?Truyện chỉ được đăng tải trên wattpad @babyboo0902. Tất cả những chỗ khác đều là ăn cắp, vui lòng đọc ở trang chính chủ để ủng hộ editor.
Đại doanh trướng
Cố Hiển Thành còn đang suy nghĩ những lời quân y nói lúc nãy.
"Tướng quân nói... Đau đớn ngài cảm thấy đều có quan hệ với nữ đầu bếp kia, chỉ cần nàng không khoẻ hoặc buồn tủi thì thân thể ngài sẽ đau đớn kịch liệt?"
Cố Hiển Thành gian nan gật đầu.
Quân y trầm mặc một lát, lúc sau lại móc trong ngực ra một quyển y thư dày cộp lật xem từng trang, Cố Hiển Thành thấy vậy liền đau đầu đỡ trán.
"Chưa từng nghe thấy... chưa từng nghe thấy bệnh này..."
Quân ý giống như cảm nhận được điều gì ghê gớm lắm cả người đều phấn khởi, Cố Hiển Thành cắt ngang hắn:
"Ta nghe Phó Ngạn nói, Vân Nam có cổ độc, cái này có khả năng không?"
Quân y sửng sốt, sau đó đưa tay vuốt chòm râu, nói:
"Ý tướng quân nói cũng không phải không có khả năng. Nhưng... nếu trúng cổ độc, ta nhất định sẽ khám ra, trừ phi là cao thủ trong cao thủ, mới có thể thần không biết quỷ không hay."
Vấn đề khó giải quyết liền nằm ở chỗ này.
Không ai hay biết vậy lấy đâu ra chứng cớ cùng đối sách?
Quân y lại nói tiếp:
"Nếu đại tướng quân hoài nghi nàng, sao không giữ nàng lại bên cạnh xem thử?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!